"Vỏ đao?" Hàn Sâm không hiểu ý của Tần Thái Huyền. Tần Huyên chỉ luyện đao pháp chứ có luyện chính mình thành đao đâu, sao lại cần vỏ đao làm gì?
"Đế Tâm Bá Đao nặng ở đế tâm, không có đế tâm thì không có bá đao. Nhưng cái 'đế tâm' này…" Tần Thái Huyền trầm ngâm một lát mới nói tiếp: "Quyền lực tuyệt đối nằm trong một trái tim. Nếu trái tim này trầm luân thì vạn kiếp chẳng thể quay đầu. Phải có một người luôn luôn khiến nó có cảm giác nguy cơ, luôn cho nó mục tiêu phấn đấu, không để nó đắm chìm, mới giúp cho đao của nó ngày càng sắc bén và bá đạo. Giấu lưỡi sắc trong vỏ chính là lý đó, còn cậu chính là vỏ đao."
"Tại sao lại là tôi?" Hàn Sâm hỏi với vẻ khó hiểu.
Nhà họ Tần cao thủ như mây, Hàn Sâm không hiểu vì sao Tần Thái Huyền lại muốn để hắn làm vỏ đao. Hắn chỉ là một người ngoài, nhà họ Tần thậm chí còn không biết hắn là ai mà.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください