Hàn Sâm liếc sang, mấy người này không mang dây câu hay công cụ gì, cũng không mang theo đồ tùy thân, trông không có vẻ gì là đến đây để câu cá cả.
"Cút." Hàn Sâm lạnh lùng nói.
"Nóng nảy quá nhỉ, nhưng có vẻ mày chưa biết đây là địa bàn của ai phải không?" Tên trung niên cầm đầu không hề tức giận mà chỉ nhìn Hàn Sâm rồi cười nhạt.
Mấy người không thèm coi Hàn Sâm ra gì, họ đi tới cạnh Hàn Sâm, thò tay vào túi đựng cá của hắn.
"Bảo mấy người cút mà không nghe à? Đừng để tôi nói lại lần thứ ba." Hàn Sâm cau mày nói.
"Ha ha, thằng nhóc này có vẻ ngang ngược đấy, nhưng ngang ngược trên địa bàn của thành bảo hộ Hắc Thần bọn tao thì mày tìm nhầm chỗ rồi." Tên trung niên cầm đầu đưa tay vào túi cá của Hàn Sâm: "Lão đại Hắc Thần đã ra quy định, dị sinh vật đoạt được trong hồ băng phải nộp cho thành bảo hộ Hắc Thần bọn tao một nửa, ở đây mày có bảy con, anh lấy rẻ mày thôi, ba con Kim Đao Ngư nhé!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください