Ninh Nguyệt không ngăn cản Hàn Sâm, chẳng qua vẫn phái người đi theo hắn.
Tuy Hàn Sâm cảm thấy mình bị theo dõi nhưng không có ý cắt đuôi, vẫn chạy thẳng về thành bảo hộ Cương Giáp như bình thường.
Sau khi Ninh Nguyệt nhận được tin tức, hắn ta không nhịn được nhíu mày: "Chẳng lẽ hắn không giết con dị sinh vật kia thật?"
Con dị sinh vật thịt mềm kia ít cũng một hai trăm cân, Hàn Sâm không thể ăn hết nó trong thời gian ngắn vậy được, nhưng nếu hắn giấu đi thì sẽ không quay về thành bảo hộ Cương Giáp mới đúng.
Dù sao thì thịt cũng rất dễ hỏng, nếu hắn giấu thịt đi thì nếu về thành bảo hộ Cương Giáp rồi, có nhanh chóng quay lại thì thịt cũng đã hỏng từ lâu, không thể sử dụng nữa.
"Nếu hắn không giết con dị sinh vật đó thì nó đi đâu mới được?" Ninh Nguyệt luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không nghĩ ra được không đúng ở chỗ nào.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください