webnovel

第八十一章 Tôi là một người lính có đạo đức

編集者: Nguyetmai

Lời mở đầu thuật Băng Cơ Ngọc Cốt có viết: Băng Cơ Ngọc Cốt không tì vết, trừ tà lui bệnh chẳng sợ chi.

Nước vừa vào miệng thì Hàn Sâm đã phát hiện ra có gì đó sai sai, nhưng lại không hề do dự mà nuốt xuống.

Hàn Sâm chỉ cảm thấy trong đầu ong ong, toàn bộ đầu óc và ánh mắt đều như bị Tần Huyên hấp dẫn, sau đó ý thức ngày càng mơ hồ.

Gần như ngay sau đó, một luồng khí mát mẻ lan ra khắp toàn thân, không biết thuật Băng Cơ Ngọc Cốt đã tự động vận chuyển từ bao giờ, luồng khí mát rượi đó làm cho Hàn Sâm tỉnh táo lại.

"Cái cô này lại muốn thôi miên mình sao, không biết cô ấy định làm gì đây?" Hàn Sâm thầm cười lạnh, nhưng trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì, vẫn duy trì bộ dạng mơ màng.

"Hàn Sâm, mắt tôi có đẹp không?" Tần Huyên lại hỏi tiếp.

"Đẹp." Giọng Hàn Sâm trầm thấp.

"Vậy cậu cảm thấy trên người tôi chỗ nào đẹp nhất?" Tần Huyên lại hỏi.

"Ngực." Hàn Sâm đáp ngay.

"Vì sao?" Tần Huyên lại hỏi.

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください

次の章へ