webnovel

Chương 15: Bán thịt

編集者: Nguyetmai

Hàn Sâm về nhà rồi tiếp tục tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, kết hợp dưỡng thương luôn, cứ cách hai ngày hắn lại vào vùng đất được thần bảo hộ một lần để xem con Đồng Nha Thú kia đã tiến hóa thành cấp biến dị chưa.

Mãi cho đến nửa tháng sau khi nuốt viên tinh thể màu đen nọ, toàn thân của con Đồng Nha Thúđó rốt cuộc cũng biến thành màu đồng xanh, nhìn từ xa trông nó giống như một tác phẩm điêu khắc bằng đồng vậy.

Nhưng nó vẫn hơi khác với Đồng Nha Thú biến dị mà Hàn Sâm từng gặp. Hàn Sâm từng gặp cảnh người khác săn được Đồng Nha Thú biến dị, hình thể của nó phải to ít nhất gấp đôi Đồng Nha Thú bình thường.

Nhưng con Đồng Nha Thú biến dị mà hắn nuôi ra thì chỉ bằng Đồng Nha Thú bình thường, thoạt nhìn khí lực cũng chẳng tăng được mấy, thua xa Đồng Nha Thú biến dị thật sự.

Hàn Sâm lấy dao găm ra đâm một nhát vào cổ của con Đồng Nha Thú biến dị nọ, con thú thì không sao, nhưng dao găm lại mẻ một mảnh.

"Xem ra nó vẫn khác với Đồng Nha Thú bình thường."

Hàn Sâm biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục Giả, dùng sức mạnh vặn gãy cổ của Đồng Nha Thú.

"Giết chết Đồng Nha Thú sinh vật cấp biến dị, không nhận được thú hồn, ăn thịt nó sẽ nhận được từ 0 đến 10 điểm gen biến dị."

Thanh âm vang lên trong đầu khiến cho Hàn Sâm mừng rỡ, tuy là hơi khác với Đồng Nha Thú biến dị hoang dã, nhưng chỉ cần là sinh vật biến dị thì không sao hết.

Bây giờđiều làm cho Hàn Sâm đau đầu nhất chính là phải bán con Đồng Nha Thú biến dị này kiểu gì, bây giờ hắn cần tiền gấp, không thì hắn đã tựăn hết để tăng điểm gen biến dị luôn rồi.

"Toàn bộ người trong thành bảo hộ Cương Giáp này đều đang tìm Kim Tệ, mình mà lấy thân phận Kim Tệđểđi bán thì nguy hiểm lắm. Nhưng nếu dùng thân phận thật sự thì cũng không được."

Hàn Sâm suy nghĩ một lúc, vẫn quyết định dùng thân phận Kim Tệ giao dịch.

Mấy hôm nay Tô Tiểu Kiều rất bực mình, Tần Huyên sai gãđi tìm Kim Tệ, nhưng gã cũng chẳng biết gì nhiều về Kim Tệ, biết tìm đằng nào chứ.

Sáng sớm, Tô Tiểu Kiều nhăn nhó ra khỏi cửa, vừa mới đi một bước đã bị vấp phải thứ gìđó, lập tức ngã sấp mặt.

"Đậu xanh, đứa nào thiếu đạo đức đi để cục đá to chà bá trước cửa phòng bố thế này, bố mà biết là ai thì chết với bố."

Tô Tiểu Kiều vốn đang bực bội, bây giờ lại càng muốn mắng người hơn, nhưng sau khi nhìn kĩ thì lại thấy bên dưới tảng đá kia có thứ gìđó.

Tô Tiểu Kiều vội xem thử, thấy bên dưới cóđặt một cái bao vải kèm theo tờ giấy, trên tờ giấy còn có vài hàng chữ.

"Hàng của chỗ tiền năm mươi nghìn kia đã thanh toán xong, nếu vẫn muốn mua thêm thì ngày mai hãy cầm tiền đến Lạc Phong Cốc, chỉ nhận tiền mặt."

Tô Tiểu Kiều lập tức kích động hẳn lên, tuy trên tờ giấy này không đề tên, nhưng góc trái bên dưới lại vẽ hình một đồng tiền, chẳng cần nói Tô Tiểu Kiều cũng đoán được là ai.

"Anh Tệ!"

Tô Tiểu Kiều kích động lắm lắm, nhưng lần này không dám kêu thành tiếng, sau khi nhìn dáo dác thấy xung quanh không có ai thì vội vàng nhặt cái bao kia lên, cất kĩ tờ giấy rồi hớt hải chạy vào trong phòng.

Sau khi đóng cửa lại, Tô Tiểu Kiều cẩn thận mở bao ra, chỉ thấy bên trong chứa một khối thịt khô dài mỏng be bé, nhai vài cái là hết.

Tô Tiểu Kiều cắn răng, nhét miếng thịt khô vào miệng nhai vài cái rồi nuốt xuống.

"Ăn thịt Đồng Nha Thú biến dị, nhận được +1 điểm gen."

Thanh âm vang lên trong đầu khiến Tô Tiểu Kiều mừng rơn: "Thịt Đồng Nha Thú biến dị cơá, anh Tệ săn được cảĐồng Nha Thú biến dị luôn sao? Anh ta bảo mình mang tiền đến Lạc Phong Cốc như thế chẳng phải ý bảo bản thân có thừa thịt Đồng Nha Thú biến dị muốn bán cho mình ư!"

Nghĩ tới đây, Tô Tiểu Kiều lại càng hưng phấn hơn, thầm nghĩ lần này vớ bở rồi, không chỉ có thể chuyển lời của Tần Huyên, mà còn mua được thịt biến dịở chỗ Kim Tệ, đúng là một công đôi việc mà.

Rạng sáng hôm sau, Tô Tiểu Kiều đã lên đường chạy tới Lạc Phong Cốc, nhưng đợi cả buổi trời vẫn không thấy bóng dáng Hàn Sâm đâu.

Chờ mãi từ tờ mờ sáng đến tận khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, đừng nói là Kim Tệ, ngay cả cái bóng ma cũng không có.

"Đậu xanh, không phải là giỡn mặt với mình đấy chứ?"

Tô Tiểu Kiều đang buồn bực muốn đi về thì lại nghe có tiếng người vang lên ngay bên cạnh gã: "Đã mang tiền tới chưa?"

Tô Tiểu Kiều giật mình quay sang, chỉ thấy cách đấy không xa, Kim Tệ mặc bộáo giáp vàng chóe đang lò dò chui lên từ dưới đất.

"Anh Tệ, không phải là anh ngồi ởđó nguyên buổi sáng luôn đấy chứ?"

Tô Tiểu Kiều trợn mắt hỏi Hàn Sâm.

"Tôi nấp ởđây từđêm qua rồi, anh cũng biết tình huống của tôi lúc này mà, không thể không cẩn thận một chút."

Hàn Sâm thuận miệng đáp.

"Anh Tệ, tôi sợ anh luôn. Nhưng anh không cần lo lắng quá như vậy đâu, sao mà tôi bán đứng anh được, anh chịu bán thịt sinh vật biến dị cho tôi như thế, tôi mang ơn còn không kịp nữa là, bảo đảm không cóýđồ bậy bạđâu."

Tô Tiểu Kiều giơ ngón tay cái lên với Hàn Sâm, nấp một chỗ không cục cựa gì như thế từđêm hôm qua đến giờ chắc hẳn chẳng dễ chịu gì cho cam, người bình thường khó có thể chịu nổi.

"Đừng nói nhảm nữa, có mang tiền tới không?"

Hàn Sâm kéo một bao đồ ra khỏi cái hố mà hắn đã nấp, ném đến trước mặt Tô Tiểu Kiều.

Tô Tiểu Kiều thấy trong bao toàn là loại thịt khô mà sáng hôm qua mình đãăn, tính sơ sơ cũng phải bảy tám cân, lập tức hưng phấn hỏi: "Anh Tệ, đống thịt khô này đều làm bằng thịt của Đồng Nha Thú biến dịđấy à?"

"Lại chả thế, được làm bằng thịt của Đồng Nha Thú biến dị cảđấy, cộng thêm miếng hôm qua anh ăn, không thiếu một miếng nào, tổng cộng hai triệu, không bớt xu nào đâu."

Hàn Sâm nói thẳng.

"Được, hai triệu thì hai triệu."

Tô Tiểu Kiều cầm hai xấp Tả Toàn tệ trị giá hai triệu đưa cho Hàn Sâm, nhưng gã cũng không tin chuyện đống thịt khô này là nguyên một con Đồng Nha Thú biến dị, trông số lượng bị hụt hơi nhiều.

Hàn Sâm đoán được suy nghĩ của gã, vừa nhận tiền vừa nói: "Đây là công thức làm thịt khô gia truyền, chỉ giữ lại tinh hoa, anh ăn vào thì biết, đây là thịt nguyên con Đồng Nha Thúđấy, không thiếu một lát nào đâu."

Hàn Sâm cốý làm thành thịt khô là vì không muốn để cho người ta nhìn ra đây chỉ là một con Đồng Nha Thú biến dị cỡ nhỏ, tránh cho họ nghi ngờ.

"Tôi tin anh mà."

Tô Tiểu Kiều dừng một chút rồi nói thêm: "Anh Tệ này, anh cũng biết là tôi làm việc cho Tần Huyên, chịấy nhờ tôi chuyển lời đến anh là muốn hỏi mua thú hồn thần huyết với búa hoàng kim hôm nọ, giá cả có thể mặc sức thương lượng."

"À, côấy định ra bao nhiêu?"

Hàn Sâm cũng định bán cây búa hoàng kim kia đi, thứ kia không tiện mang theo, có ngầu cách mấy cũng thế, bây giờ vẫn còn đang chôn dưới hố kia kìa.

"Chuyện này thì hai người phải gặp mới bàn được, tôi chỉ phụ trách chuyển lời thôi."

"Gặp mặt thì thôi đi, anh nói với Tần Huyên, nếu như côấy thật lòng muốn mua thì cứ ra giá, sau đấy anh báo cho tôi biết làđược, nếu giá tiền khiến tôi vừa ý thì sẽ cân nhắc."

Hàn Sâm thản nhiên nói, bảo hắn đi gặp Tần Huyên thì thật sự quá nguy hiểm.

次の章へ