Hoắc Miên hơi do dự, nhưng vẫn nghe máy. Cô vừa nghe điện thoại, vừa đi ra khỏi phòng.
"A lô."
"Tiểu Miên, sinh nhật vui vẻ." Đầu bên kia điện thoại, giọng nói Ninh Trí Viễn hơi khàn.
"Cảm ơn anh." Hoắc Miên lạnh nhạt đáp.
"Tiểu Miên, anh rất nhớ em."
"Ninh Trí Viễn, tôi nhắc nhở anh, bây giờ anh là chồng của Ngô Hiểu Tuyết, sắp là cha của con Ngô Hiểu Tuyết, mong anh từng giây từng phút nhớ rõ thân phận của mình."
Lúc này, nghe Ninh Trí Viễn nói nhớ mình, Hoắc Miên có chút buồn cười.
Lúc cô cần anh ta giúp đỡ thì anh ta đã làm gì? Bỏ đá xuống giếng mới là bản tính của anh ta nhỉ.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください