Hơn nữa, lực tấn công từ "Kim Cương căn bản quyền pháp" của Tống Thư Hàng cũng chẳng kém, cấp dưới của đàn chủ bị hạ gục làđiều đương nhiên,
"Phào~"
Tống Thư Hàng thở nhẹ, rồi lặng lẽ lộ ra sơ hởđể cố tình dụ cái kẻđang ẩn nấp cuối cùng kia.
Trong góc tối, Quỳ Hoa Tu Sĩ cường lạnh. Thân hình hắn bỗng nhiên gồng lên, cơ thể khôi ngô lại sắc bén như cơ thể của động vật họ mèo, nhoáng cái đã xuất hiện sau lưng Tống Thư Hàng, hai tay hắn cầm một lưỡi dao găm, đâm thẳng về phía Tống Thư Hàng.
Keng!
Lớp phòng ngự của giáp phù tiếp tục sáng lên, đỡđòn công kích của Quỳ Hoa Tu Sĩ.
Đi ra rồi! Tống Thư Hàng chẳng hề do dự, hắn tung cước đạp ra sau ngay tắp lự.
Quỳ Hoa Tu Sĩ không thể một chiêu đắc thủ nên lộ ra vẻ tiếc nuối. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên một cái. Sau đó, hắn sử dụng uy áp với Tống Thư Hàng, trầm giọng bảo:
"Mau ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói, Thư Sơn Áp Lực Đại! Đối mặt với ta, ngươi không có cửa thắng đâu."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com