Buổi trưa,
Lúc ánh nắng mặt trời gay gắt nhất.
Cũng là lúc chuyến tàu thời đại Tử Nguyệt nghỉ ngơi. Thời điểm bận rộn, nhiều tàu thuyền vẫn tiếp tục ra khơi vào ban đêm.
Nhưng sau một giờ chiều, tất cả đều nghỉ ngơi.
Vì sao? Quỷ mới biết vì sao. Tóm lại những người lâu năm trong nghề đều như vậy, cho nên cũng trở thành quy tắc.
Lý Thiết ngậm trong miệng một đoạn tảo phơi khô, đội mũ che hơn nửa khuôn mặt, ngủ trên boong tàu một cách thong dong.
Mặt trời cực kì gay gắt, tất cả mọi người trên thuyền đều trốn vào trong khoang ngủ trưa, chỉ có Lý Thiết là hưởng thụ ánh nắng này, giống như việc gần đây anh thích ngậm tảo biển khô, thích cảm giác tanh tanh trong miệng.
Những đoạn tảo biển này là những đoạn còn dư sau khi bện thành dây thừng.
Không thể dùng để ăn, cũng không có dinh dưỡng, đa số người trên thuyền đều ném đi, chỉ có Lý Thiết là giữ lại một chút, lúc không có việc gì thì lấy ra ngậm.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com