Đội trưởng Vạn im bặt không nhắc tới cuộc đối thoại lần trước giữa chúng tôi. Đối với những yêu cầu mà những người bình thường nghe qua cảm thấy khó tin cũng không nói hai lời, tự động sắp xếp cho chúng tôi vào trong phòng giam.
Có viên cảnh sát dùng ánh mắt kỳ lạ quan sát chúng tôi. Trần Hiểu Khâu bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, còn tôi thì cảm thấy toàn thân bị trói buộc không tự tại.
Đội trưởng Vạn vỗ vỗ vào bả vai viên cảnh sát, nhìn thấy người liền nói: "Người ta muốn trải nghiệm cuộc sống, các cậu đừng bận tâm nhiều."
Viên cảnh sát nhìn vào ánh mắt của chúng tôi càng giống như đang nhìn mấy tên thần kinh vậy.
Đội trưởng Vạn dẫn chúng tôi vào trong phòng giam, cũng không thèm ngoái đầu nhìn lại.
Tôi và Trần Hiểu Khâu được xếp ngồi trên một chiếc giường thô sơ, nhìn đối diện vào một chiếc giường khác.
"Vậy cứ ở chỗ này?" Trần Hiểu Khâu hỏi.
Tôi gật đầu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com