Nếu như cho rằng vẻ ngoài là toàn bộ những gì tòa thành này có, vậy thì sai rồi.
Trong thành này cũng có xe kéo, chỉ có điều...
Con yêu thú tựa con chó đen lớn với thân hình to khỏe và dữ tợn vô cùng, đang phát ra tiếng phì phì trong mũi. Chỉ cần nó há miệng ra, thiếu chút nữa thôi là nuốt chửng nguyên cả người Phương Khải vào trong bụng.
"Cậu bạn, định đi đâu thế?" Một gã đàn ông mặc áo cộc ngồi phía trước xe cười hề hề nói.
Cả Phương Khải và Trâu Mạc cùng ngồi lên xe: "Tôi muốn vào trung tâm thành, tiện thể nói cho tôi biết trong thành này có nơi nào phồn hoa một chút không?"
"Lần đầu đến thành Bán Biên à?" Gã đàn ông đó cười hì hì nói, "Cậu hỏi đúng người rồi đấy!"
"Người ngoài có thể sẽ hiểu lầm chút ít về thành phố này." Anh ta lên tiếng, "Thật ra nếu muốn tôi nói thì nơi này tốt hơn mấy quốc gia hay thế lực này này nọ nọ nhiều! Mà trị an ở đây cũng tốt nữa!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com