"Anh đang nhìn gì vậy? Trông em có đẹp không?" Tịch Hạ Dạ đặt chiếc túi xách lên ghế rồi quay về phía anh. Anh nở nụ cười, đưa cho cô chiếc khăn ăn.
"Trông đẹp lắm. Màu sắc rất tuyệt." Anh ngồi xuống.
Tịch Hạ Dạ mở khăn ăn rồi hai người bắt đầu bữa sáng.
Lịch Tư đến ngay sau khi hai người vừa kết thúc bữa sáng, phía sau còn có hai vệ sĩ áo đen đi cùng.
"Chào buổi sáng, Cậu chủ, Cô chủ!" Họ kính cẩn cất lời chào.
Mộ Du Thần gật đầu. Anh quay lại nhìn Tịch Hạ Dạ và thấy cô đang kiểm tra lại tài liệu. "Chúng ta sẽ đi thẳng đến đó và không ghé qua văn phòng nữa."
"Đã rõ, thưa Chủ tịch Mộ." Lịch Tư đáp lại.
"Đi thôi." Anh cầm lấy chiếc túi xách của Tịch Hạ Dạ và đưa nó cho Lịch Tư trước khi bước ra ngoài.
Chiếc xe đi thẳng đến đấy. Mặc dù họ đã làm nhiều phân tích và chuẩn bị rất kỹ lưỡng, Tịch Hạ Dạ vẫn cảm thấy lo lắng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com