Mộc Thần Quang hất tay cô ta ra rồi bước đến bên cạnh Uyển Đậu, hết sức tự nhiên kéo cô vào lòng, dùng tư thế bảo vệ nói: "Cô muốn thăm chú Ôn thì phải được Uyển Đậu đồng ý, nếu không bất kỳ ai cũng không thể giúp được cô!"
Mộc Thần Quang kiên quyết ủng hộ vợ mình, không nói giúp Ôn Thi Vũ.
Ôn Thi Vũ dùng ánh mắt độc ác nhìn về phía Uyển Đậu, Uyển Đậu lạnh lùng nhìn lại, nói thẳng: "Ôn Thi Vũ, nếu cô muốn thăm ba cô thì đi về thăm đi, giờ ba cô chắc đang ở cùng mẹ cô đấy. Người nằm trong kia không phải ba cô đâu."
"Cô nói vậy là có ý gì?"
Ôn Thi Vũ không hiểu.
Mộc Thần Quang bồi thêm một câu: "Thi Vũ, có thể mẹ cô vẫn chưa nói với cô, thật ra cô không phải con gái của chú Ôn."
"Cái gì? sao có chuyện đó được? Em không phải con gái của ba em thì là con gái của ai?" Ôn Thi Vũ hơi suy sụp hỏi.
"Ba của cô là ai cô có thể về hỏi mẹ của cô! Bà ta biết rõ hơn ai hết!" Uyển Đậu lạnh lùng đáp lời.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com