Âu Dương Phỉ Phỉ tự cho rằng cô và Quân Diệm thân với nhau lắm rồi nên bèn kéo cánh tay của anh và nói.
Nhưng Quân Diệm lại không hiểu gì cả. Trước sự thân thiết của cô, anh trực tiếp gỡ tay ra, lạnh lùng nói: "Cô này, tôi không quen cô."
"Anh Quân, anh làm sao vậy?"
Âu Dương Phỉ Phỉ phát hiện thái độ của anh ta quay ngoắt 180 độ, bỗng nhiên trở nên lạnh lùng và tuyệt tình. Trong nháy mắt, trái tim cô cảm thấy thật đau đớn.
"Không sao cả, tóm lại, cô nhận lầm người rồi."
Quân Diệm nói xong liền đi xuống lầu.
Âu Dương Phỉ Phỉ thầm đau lòng, một lúc sau lại lấy dũng khí đuổi theo: "Anh Quân! Nói em biết rốt cuộc là làm sao vậy? Sao tự dưng anh lại lạnh lùng với em như thế?"
Quân Diệm dừng lại, bóp trán, ngạo mạn liếc cô, hỏi ngược lại: "Tôi nhiệt tình với cô lúc nào?"
"Trước giờ anh vẫn rất nhiệt tình với em mà, không phải chúng ta là bạn thân sao?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com