Hứa Hi Ngôn lật đật chạy đến trước mặt anh, nhanh chóng móc từ trong túi ra một gói đồ rồi đặt vào lòng bàn tay anh, nói: "Anh Hoắc, buổi chiều nhớ chờ điện thoại của tôi."
Cô không quên lời hứa của mình tối hôm qua, cô sẽ đi một chuyến tới nhà họ Hoắc để khám bệnh cho ông cụ Hoắc.
Không đợi Hoắc Vân Thâm gật đầu, Hứa Hi Ngôn đã chạy đi, bóng dáng rất nhanh đã biến mất ở chỗ lối rẽ.
Hoắc Vân Thâm nhìn theo mãi đến khi bóng lưng cô biến mất mới nhìn xuống cái túi trên tay mình. Trong này đựng gì vậy nhỉ?
Anh mở túi ra và phát hiện bên trong là một chiếc cặp lồng. Anh mở ra, hóa ra bên trong là một bữa ăn sáng còn nóng hổi.
Cô vẫn không quên làm bữa sáng cho anh.
Buổi sáng không thấy Hứa Hi Ngôn, tâm trạng của anh có chút mất mát, cũng không thấy đói bụng cho nên anh đi thẳng ra khỏi phòng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com