webnovel

chapter 3

Tại cung điện dịch bệnh ở tầng 5 nơi chứa đầy những con quái vật có thuộc tính dịch bệnh hoặc độc tập trung lại một nơi và xếp thành hàng chào đón những vị khách từ tầng khác . Lúc này cả ba con quái vật thủ hộ tầng 4 bước vào , Rena ,Cluto,Moratyl bước vào . Họ đi đến ngai vàng khổng lồ nhìn xuống , con chuột mở miệng. Sloam ( ta đã nghe tin từ cấp dưới của ta , có vẻ Oriel đã bị thất bại trong cuộc thí nghiệm để chữa lành bản thân và bị giết bởi thí nghiệm thất bại của hắn . Quyết định của ta và boss những tầng khác là thu hồi lại những vật phẩm và vũ khí có giá trị từ tầng 4 để củng cố lực lượng , còn con quái vật  đó thì hãy cứ để nó ở đó để làm con tốt thí cản trở kẻ địch . Các ngươi có ý kiến gì không) . Rena < như mình nghĩ boss các tầng khác không quan tâm đến ngày Oriel một chút nào . Nhưng mà mình phải thử thuyết phục những người đó hồi sinh ngài Oriel > . Rena ( Thưa ngài Sloam , có một điều thần vẫn chưa hiểu, như ngài nói thì để tăng cường phòng thủ của hầm ngục thì ngài cần đến vũ khí và vật phẩm từ kho của ngài Oriel . Nhưng tại sao ngài không hồi sinh luôn ngài Oriel mà lại chọn lấy vũ khí , dù gì thì ngài Oriel vẫn có giá trị hơn đống trang bị đó. ) 

Sloam ( ta đã thử nhưng không được , bọn ta đã xác nhận linh hồn của Oriel không còn tồn tại nên việc hồi sinh hắn là bất thả thi ) . Rena như bị  sét đánh cô đơ người ra bất động như thể cô phủ nhận và không tin đều đó . Nhưng Cluto và Moratyl đã xác nhận lại đều đó  khiến cô như người mất hồn trong suốt cuộc họp cô chỉ ở đó và nhìn xuống dưới chẳng nói năng cũng như dừng mọi hoạt động lại. Sau khi cả ba rời đi cô mới hỏi lại hai người bạn của mình . Rena ( các cậu đã biết việc ngài ấy bị tổn thương đến linh hồn và không thể hồi sinh  tại sao các cậu lại không nói cho tôi . Không, không đúng chắc chắn là linh hồn của ngài chỉ bị giam cầm hoặc phong ấn ở đâu đó thôi vì Oskk cũng bị nó giết nhưng vẫn có thể gọi hồn về, chắc chắn là vậy) Cluto ( thực ra chuyện này... bọn tôi đã xác thực) Cluto đang ấp úng giải thích thì bị Moratyl bịt miệng lại  và nói. Moratyl ( bọn tôi đã xác nhận trong cuốn sổ sinh tử của các boss của nhiều tầng, boss của những tầng từ 1 đến 3 dù đã chết nhưng linh hồn vẫn còn nên tên của họ màu đỏ , còn từ tầng 5 đến 20 thì vẫn màu vàng như thường chỉ riêng tầng 4 tên của ngài Oriel lúc đầu là màu đen . Theo như ghi chép thì màu đen tức là bị phong ấn hoặc giam giữ linh hồn) không để Moratyl nói tiếp Rena mừng rỡ xen ngang vậy chúng ta vẫn có thể cứu ngài ấy đúng không . Moratyl đặt tay lên vai Rena lắc đầu nhẹ và trả lời với giọng buồn bã và cảm thông . Moratyl ( Rena hãy nghe tôi nói hết đã , đúng là lúc đầu tên của ngài ấy màu đen nhưng sau đó tên của ngài ấy đã biến mất khỏi danh sách các boss của hầm ngục, tên biến mất đồng nghĩa với việc linh hồn đã tan biến, việc.. { giọng bắt đầu run run và có phần buồn bã} ( hồi sinh là .. điều không thể ) Moratyl đã cố hết sức để giữ bản thân bình tĩnh nhưng không thể nữa. Lúc này Rena suy sụp hoàn toàn cô ngã khuỵu xuống đất với đôi mắt đã rướm nước . Cả đồng tử và cơ thể cô run rẩy. Không chỉ cả ba bọn họ mới đau thương cho cái chết chủ nhân của mình mà là tất cả thành viên của tầng 4 đều vậy.

Chuyển cảnh ở doanh trại của loài người 

Julier ( anh Alert tại sao chúng ta không tiến công xuống tầng dưới mà lại chờ quân tiếp viện vậy ạ , là do quân ta lv thấp hay sao ạ ).

Alert nở nụ cười rồi xoa đầu em gái mình rồi trả lời ( không phải vậy đâu Julier . Để anh tóm tắt lại sức mạnh của quân đội cho em nghe . Đầu tiên một người bình thường không có khả năng chiến đấu với quái vật sẽ ở lv 5 đến lv 10  còn lính canh của những ngôi làng là từ lv 10 đến lv 15 vì trang bị kém và họ ít đi săn quái vật, còn lính canh của các thành phố thì khoảng trên 15 dưới 30 , các hiệp sĩ thì từ cấp 30 đến 50 các hiệp sĩ aura thì trên 50 nhưng thường thì hầu hết cao nhất của kỵ sũ aura là khoảng 70 hoặc 80 bởi vì nếu lv cao hơn nữa là được xếp vào các chỉ huy , việc đạt mốc lv 70 được xem là nổi tiếng và mạnh mẽ thì đạt mốc 100 sẽ được nhiều quốc gia săn đón trở thành của họ  mà quân đội của hoàng gia hầu hết đều là các hiệp sĩ aura nên họ rất hùng mạnh dù gia tộc ta lớn mạnh nhất vương quốc nhưng không có quá 2 nghìn hiệp sĩ aura. Việc càng xuống sâu thì quái vật cành mạnh chưa kể ta phải đảm bảo nguồn tiếp tế lương thực cho binh sĩ nên việc chờ tiếp viện là hợp lý thôi) . Julier ( em hiểu rồi nhưng nếu vậy chẳng phải quan ta dư sức tiêu diệt boss tầng 4 hay sao cấp độ của hắn ta dưới 50 mà ). Alert ( cấp độ liên quan tới chỉ số là đúng nhưng lv của hắn thấp không thay đổi được việc hắn nguy hiểm cỡ nào . Hắn ta có rất nhiều kỹ năng , và hắn là pháp sư 5 vòng , em đã biết việc thăng cấp không phải là  cách duy nhất để tăng chỉ số mà là cách dễ và nhanh nhất, các hiệp sĩ phải nâng vật nặng chạy bộ mỗi ngày để tăng chỉ số cho bản thân các pháp sư  thì tăng cường mana bằng các vòng ngay tim , càng nhiều vòng thì mana càng nhiều. 5 vòng thì khoảng 420 điểm ma thuật em nâng trong bảng chỉ số, mỗi cấp thì em được 6 điểm chỉ số tương tự cho 6 chỉ số chính có thể năng như sức chịu đựng, tốc độ, sức mạnh. Ma thuật, khéo léo và sắc đẹp và còn nhiều chỉ số nữa nhưng không thể nâng bằng điểm như may mắn , tinh thần, trí tuệ, mật độ xương, lượng máu ..... kháng sợ hãy , kháng phép. Có nhiều chỉ số hơn em nghĩ đấy.  Pháp sư 5 vòng là ngang ngữa với pháp sư hoàng gia rồi , chư kể pháp sư nguy hiểm hơn nhiều so với hiệp sĩ  họ tấn công diện rộng và khoảng cách tấn công xa , hắn ta còn nổi tiếng với việc có rất nhiều vật phẩm ma thuật và vũ khí hiếm. Vả lại tầng này đầy rẫy undead chúng rất khó chịu mỗi khi quan ta ngã xuống thì chúng lại có thêm đồng minh , đó là lý do ta cần chờ tiếp viện để chờ cung cấp binh sĩ mạnh mẽ , nước thánh và các tu sĩ tới .) Julier ( rồi rồi em hiểu rồi em sẽ chờ vậy nên anh hãy dùng thời gian này để dạy thêm cho em kiếm thuật của anh đi ) Alert thấy đôi mắt lấp lánh dễ thương của em mình nên cũng không nỡ từ chối.

Chuyển cảnh chỗ Phúc đang nghỉ ngơi 

Tôi phát hiện ra một điều khi đang ăn với hai con pet này đầu tiên là con quái màu đỏ tươi ăn cực nhiều và chất lỏng màu đen này nó ăn tạp, nó ăn tất cả mọi thứ từ hữu cơ đến vô cơ , vì con quái màu đỏ đã ăn hết thịt khô nên chất lỏng nó nuốt luôn cái bàn và đồ dùng kim loại , tôi còn nghe tiếng xì xèo tam chảy bên trong . Phúc ( nếu còn đói thì lấy đống thịt tươi ra ăn đi ) <dù gì thì chúng ăn tạp nên cũng ổn thôi>  nhưng khi lấy thịt ra thì mới phát hiện ra tất cả thịt tươi và rau đều có dấu hiệu hỏng và có mùi thối, < mình cứ tưởng nó có chức năng bảo quản nhưng có vẻ là không phải, thịt bị thối do để quá lâu rau cũng vậy riêng trái cây và củ thì vẫn chưa hỏng nhưng nó sẽ hỏng sau vài ngày nữa nếu không được bảo quản, có lẽ cái tủ ma thuật lúc trước có chức năng lưu trữ lẫn bảo quản, lẽ ra mình nên lấy luôn cái tủ thay vì nguyên liệu> dù thức ăn đã bốc mùi và thối rữa những hai sinh vật kia vẫn ăn ngon lành, Phúc ( dạ dày chúng chịu nổi không dù biết tụi nó ăn tạp, nhưng thế này thì quá sức tưởng tượng) sau khi dùng bữa xong tôi ra hành lang và gọi tên Bounce . Phúc ( Bounce ngài có ở đó không .... xin chào ngài có ở đó không nếu có xin hãy trả lời) đợi một lúc Bounce xuất hiện trong bức tranh và trả lời, Bounce ( ta có nghe nhưng ở trong đây cấu trúc đường đi phức tạp nên mất kha khá thời gian để di chuyển. Vậy nhóc tìm ta có việc gì ) .Phúc ( là về chiếc vòng tay mà ngài đề cập đến lúc trước liệu nó có hiệu quả với lũ zombie không). Bounce ( miễn là thuộc tính bóng tối thì chiếc vòng ấy đều khắc chế được, chiếc vòng này được tên Oriel lấy từ lũ tu sĩ loài người, hắn lấy món đồ đó chủ yếu để ép buộc ta vâng lời do thuộc tính đối nghịch nên thương tích gây cho những sinh vật như ta rất lớn. Nó là món đồ từng thuộc về một đại tu sĩ từ 80 năm trước , nhóc cứ yên tâm mà dùng nhưng với tình trạng của nhóc thì số lần dùng còn hạn chế vì thiếu năng lượng ma thuật và không đủ lv ) Phúc < hở hình như mình vừa nghe từ level đúng không, mình vẫn thắc mắc vụ lv nhưng mình chưa thức tỉnh hệ thống tại tế đàn nên chịu > , Phúc ( cảm ơn ngài vì thông tin hữu ích. Còn về việc giải thoát cho ngài chúng ta có thể bàn bạc sau khi tôi giải quyết lũ xác sống không), Bounce nhìn chằm chằm vào tôi một lúc rồi quay lại bước vào sâu bên trong và đáp ( được thôi ta sẽ chờ ) . Sau khi chia tay với Bounce tôi chạy đến nơi mà Bounce hướng dẫn để lấy chiếc vòng tay . Phúc ( có vẻ là chỗ này được rồi lần lượt là hình vuông, tròn , chữ Nhật, bức cuối có hình trắng đen , chỉ cần xếp lại vị trí các bức tranh là xong) tôi làm đúng như lời Bounce nói và thật sự cái ngăn kéo trên bàn mở ra, lúc nãy tôi đã mở hết tất cả ngăn kéo nhưng không có gì nên tôi đóng lại và hơi nghi ngờ, nhưng có vẻ là thật rồi.  Tôi vừa đeo vòng tay vào thì Bounce xuất hiện trong bức tranh gần đó . Bounce ( vậy là ngươi đã có được nó )

Tôi táy máy thử nghiệm chiếc vòng tay này thì đột nhiên bỗng dưng tôi cảm thấy choáng váng. Cả người tôi phát ánh sáng trắng, cùng lúc đó chất lỏng bọc lấy tôi tôi và Bounce gào thét lên đau đớn, tôi vội tháo chiếc vòng tay ra và ném nó xuống đất. Khi ánh sáng không còn phát ra nữa tôi kiểm tra tình trạng của cả hai thì thấy cả hai trông như bị cháy khét, có khói bốc lên và cả mùi thịt bị cháy, riêng con quái có lớp da đỏ kia trốn trong chất lỏng nên không sao. Bounce thì như sắp thành thứ gì đó nhão màu đen trông khá tởm nhưng Bounce nhanh chóng quay trở lại nguyên trạng , chất lỏng bám trên người tôi để bịt vết thương thì chảy xuống sàn từ ban nãy do ánh sáng từ tôi, nó yếu ớt bò xuống bóng của tôi để nghỉ ngơi. Tôi phát hiện ra lúc nãy trước khi cả ba dùng bữa thì tôi có kiểm tra tình trạng cơ thể mình, lúc ấy chỗ vết thương vẫn bị lộ phần xương sườn do chưa có thịt hay da che lại nhưng tôi không có cảm giác đau. Bây giờ chất lỏng đi xuống thì chỗ vết thương đã có thịt và cơ nhưng chưa hồi phục lại phần da. Phúc < là do chất lỏng đó phục hồi cơ thể cho mình hay do mình ăn nên cơ thể mới hồi phục, vế sau có thể đúng bởi từ khi thức dậy ở nơi này mình đã cảm thấy cơ thể mình có gì đó lạ và không bình thường, vế trên cũng có thể đúng nốt, thôi tạm ngưng để một phần vai và ngực không có da khiến mình đau quá . Khoan đã,... đau mình có lại cảm giác rồi > tôi cởi áo choàng xuống để phần bị thương ngay vai được thoải mái và suy nghĩ trong đầu nhờ chất lỏng bọc cơ thể lại, nhưng đã bị từ chối hồi đáp của nó truyền thẳng vào đầu tôi, hiện tại nó rất yếu khó duy trì dc hình dáng khi bọc lấy tôi nên nó xin nghỉ ngơi để hồi phục. Phúc < thế cũng được mình sẽ kiểm chứng xem mình hồi phục lại là nhờ chất lỏng hay do ăn uống đủ, mà thời gian chất lỏng phủ lấy mình đến khi ăn rất lâu nhưng vết thương không lành lại mà sau khi ăn mới lành , mình sẽ chờ thêm một chút để xác nhận mình có khả năng tái tạo hay không .thì Bounce bỗng lên tiếng. Bounce ( nhóc con ngươi đã thấy uy lực của nó rồi đấy, nó gần như là vật phẩm khắc chế hầu hết các quái vật ở tầng này nên , ngươi đã lấy vật phẩm rồi thì hãy làm theo thoả thuận mà ta đã nói trước đó, trước tiên ngươi cần phải diệt lũ undead ở đây đã, con nhỏ kia chắc bị gọi xuống tầng dưới nhưng sớm thôi nó sẽ lên đây để tìm ngươi ), Phúc ( hở ai tìm tôi sao mà người đó là ai mới được, nhưng mà người đó tìm tôi có việc gì không ), Phúc < nghe có vẻ nguy hiểm > tôi đang bồn chồn lo lắng thì Bounce nói tiếp ( cứ dọn sạch lũ undead trước sau đó hãy niêm phong tất cả lối vào còn ta sẽ thiết lập kết giới để bọn zombie bên ngoài không nhận được tín hiệu trong dinh thự này, tức là khi nhóc tiêu diệt một con zombie thì chỉ những con zombie có mặt trong dinh thự mới nhận được thông điệp còn ở bên ngoài thì không, vật liệu để giúp nhóc gia cố lại cửa xổ và cửa nằm trong lò rèn bên ngoài dinh thự . Nhóc con ngươi đã có bản đồ rồi nhỉ, nhưng hãy nhớ ta vẫn ở trong thế giới tranh và ta chỉ giúp được nhóc ở trong dinh thự, ở bên ngoài thì ta hiện tại không thể giúp nên hãy cẩn thận và đừng thả lỏng cảnh giác) nói xong Bounce rời đi .

 Tôi hiểu được kế hoạch sơ bộ mà Bounce muốn nói cho tôi rồi. Đầu tiên là phải xử lý con zombie Alpha kia nó phát triển quá nhanh, càng lâu càng bất lợi cho tôi, thứ hai sau khi dọn dẹp lũ zombie thì lấy nguyên vật liệu xây dựng gì đó từ lò rèn rồi gia cố toà nhà để ngăn cho những con zombie đi lạc vào, cuối cùng khi đã đảm bảo an toàn thì mới đi giúp Bounce rời khỏi thế giới tranh. Tôi tìm một căn phòng nào đó rồi vào khoá cửa lại nhưng không yên tâm nên tôi kéo cái tủ lại chặn cửa dù hơi mất sức nhưng an toàn là trên hết, chất lỏng mất đi chứng năng bọc lấy cơ thể tôi , bây giờ khả năng phòng thủ giảm đi rất nhiều còn con quái vật màu đỏ kia thì hiện tại không đủ khả năng để hỗ trợ hay bảo vệ tôi . Vì chờ vết thương hồi phục quá lâu nên tôi đã ngủ thiếp đi.

~ một lúc sau~

Phúc (oài) một tiếng ngáp dài khi vửa tỉnh dậy tôi dụi mắt thờ thẫn vài giây rồi nhìn xuống cơ thể mình, toàn bộ vết thương đã hồi phục như mới, chất lỏng cũng đã ổn định lại, và cơn đói lại ập đến. Phúc (có lẽ khả năng hồi phục của mình dựa trên lượng thức ăn của nình, dù muốn tìm hiểu thêm về cơ thể của mình nhưng giờ không phải lúc) cậu nhìn xuống chiếc vòng tay (nó là chìa khoá để đánh bại con zom đột biến đó, nhưng chất lỏng sẽ bị ảnh hưởng đến và hiện tại Bounce vẫn trong thế giới tranh nên cũng không nốt , con quái vật màu đỏ kia thì còn yếu quá. Khoan đã  lúc nãy con quái vật đỏ ở trong chất lỏng nên không bị ảnh hưởng vậy, à mà nó ở trong không gian khác nên không bị ảnh hưởng là đúng) tôi liếc nhìn chất lỏng ( humm chất lỏng, dạng lỏng, hình như cơ thể con người 80% là nước nếu đưa nó vào cơ thể mình giống như khi venom ký sinh và ổn thôi, dùng skill từ chiếc vòng tay rồi gọi nó ta bọc mình lại nhưng mà nó làm như venom được không đã) tôi truyền đạt ý muốn của mình tới nó và nhận được phản hồi nó có xuyên thấu và chui qua mọi thứ như đi xuyên qua nhưng hiện tại rất chậm cần ít nhất 15 phút để xuyên qua da tôi để vào cơ thể. (Thẩm thấu qua da mất nhiều thời gian quá còn cách nào khác không nhỉ , hay bảo nó chui vào trong một cái bình khi dùng kỹ năng từ chiếc vòng xong rồi đập bể cái bình để nó ta bọc cơ thể mình lại, khoan đã nước, chính nó nước, mình có thể cho vào từ miệng mà mà không biết nó có bị tiêu hoá không thôi) thế là tôi làm một thử nghiệm uống chất lỏng vào và chờ phản hồi từ nó nếu gặp nguy hiểm ở trong dạ dày tôi ( có vẻ như mày không thể bị tiêu hóa đấy) nó ở trong dạ dày của tôi suốt 15 phút mà không hề phản hồi cho tôi rằng nó nhận bất kỳ thương tổn nào nên có thể chắc chắn nó không bị tiêu hoá, ngoài ra tôi cũng có thể cảm nhận có thứ gì đó đang mườn trượt bên trong, vấn đề duy nhất còn lại là làm sao để gọi ra tôi đang vâng vâng suy nghĩ thì chất lỏng dường như hiểu ý tôi nên nó cố mò ra ngoài. Bỗng một cơn buồn nôn ập đến, khoảnh khắc tôi mở miệng ra thì chất lỏng cũng phóng ra ngoài rồi bám lên tường ( oẹ... hộc hộc... cách này công nhận tởm thật, nhưng...oẹ... nó hiệu quả) < khả năng xuyên thấu qua mọi vật chất nó có nhưng vì mới nở nên chưa thành thạo ngay cả một con chim thì cũng phải đợi nó  trưởng thành, mọc đủ lông đủ cánh mới bay được nên đành dùng tạm cách này vậy đợi khi nó lớn lên nó sẽ có khả năng nhập vào như venom nhưng nó có thể nhập vào mọi vật chất và cả vật sống > ( chuẩn bị đi mấy đứa chúng ta sẽ đi săn con zombie đã thó anh hai miếng thịt, một miếng ngay vai, một miếng ngay ngực, anh sẽ cho nó cháy thành than luôn ).

~ một hồi lâu sau đó ~

Phúc ( mình đi nãy giờ sao không thấy nó ta , có nên nhờ Bounce tìm dùm không nhỉ), vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới. Trong bức tranh tối tăm có một con mèo hiện ra, Bounce (nó ở lầu 1 lần cuối ta thấy nó là khi nó đi ra sau cầu thang, phía sau đó không có tranh nên ta không thể ra kiểm tra ) Phúc ( nó diệt gần hết lũ zombies trong nhà rồi giờ xử sao, có khi giờ này nó tiến hoá lên luôn dạng mới rồi) tôi nuốt nước bọt kiểm tra lại áo choàng và thanh kiếm rapier, và con dao bầu. Sau khi kiểm tra xong thì tôi bước xuống cầu thang tầng một và khi ra phía sau cầu thang thì thấy một con zombie đang ngồi dựa vào tường bất động ( nó đang tiến hoá ?) một nữa cơ thể đã chuyển sang màu xanh lam nhạt trong giống như một cái xác chết cóng. < Khoan đã !> ( nó đang tiến hoá lên zombie có thuộc tính băng tuyệt đối phải kết thúc nó ngay không nên chần chừ thêm) tôi lỡ mồm nói ra tiếng nên nó có dấu hiệu thức giấc thế là tôi ngay lập tức rút kiếm và nhắm chém đôi đầu nó nhưng thất bại. Nó cứng hơn tôi nghĩ phần đầu chưa bị biến đổi thì cắt xuyên qua nhưng phần bị biến đổi thì bị kẹt lại. Tình thế nguy cấp tôi định dùng chiếc vòng tay ánh sáng thì do dự vì khi dùng xong là cơ thể sẽ bị kiệt quệ và mất khả năng chiến đấu. < lúc nãy đòn đó ko giết được Bounce cũng như chất lỏng nên tạm thời cấu máu trước khi nào bí quá thì dùng > thế là tôi cầm con dao bầu và kích hoạt kỹ năng của nó .< được rồi ba đòn tấn công tiếp theo sẽ được cường hoá > tôi tính dùng dao bầu để bổ vào đầu nó nhưng tôi lại rút kiếm ra trước. Ai ngờ rút kiếm được cường hoá tôi kéo văng tung toé não của nó ra và khiến đầu của nó bị nát một bên, khi chuẩn bị tung đòn tiếp theo thì con zombie vung tay cố gắng tóm lấy tôi nhưng bị tôi đạp thẳng mặt vào tường uy lực như lần trước nhưng tốc độ nhanh hơn, đầu con zombie va chạm mạnh vào tường khiến cho bức tường xuất hiện vết nứt . Nó đang cố gượng dậy thì bị tôi vung thanh rapier lần nữa chém ngang đầu nó lần này thì cắt đứt luôn phần đầu, tôi vừa thở phào thì bị nó cào ngang ngực để lại 4 vết thương kéo dài và song song với nhau. Tôi ngã xuống < cái gì, nó bị cắt mất đầu rồi mà vẫn sống. {Không ổn hãy ra ngoài ngay bây giờ!} > con zombie đè tôi xuống nó đang cố gắng xé xác tôi, moi nội tạng và ruột của tôi ra và nó đã thành công trong bước đầu xé rách bụng tôi ra. [phọt] chất lỏng phóng thẳng vào con zombie và phát ra tiếng xì xèo < nó đang cố gắng tiêu hoá con zombie à > con zombie đã bị chất lỏng bọc quanh người và ăn sống, ( có vẻ như có hiệu quả, lớp da đã bị tiêu hoá xong, cứ như vậy thì mình sẽ thắng) tôi vừa dứt lời con zombie gào thét lên tạo ra sóng xung kích đồng thời đóng băng một vùng gần nó chất lỏng bị đóng băng một nửa nhưng nó đã nhảy ra khỏi đó kịp thời còn tôi thì bị đẩy ra xa một khoảng. < chết tiệt mình mất nhiều máu quá > tôi gượng dậy nhìn trước mặt một con zombie mất đầu đang tiến lại gần < lúc nãy bị sóng xung kích thổi bật lại mình làm rơi cả hai món vũ khí rồi, {mấy đứa nghe anh nói không, phá băng xong thì trốn trên chỗ cầu thăng để anh kích hoạt kỹ năng từ chiếc vòng tay} >.

<Hai tay đang ôm bụng để giữ cho các cơ quan bên trong không bị rơi ra ngoài, thanh rapier thì xa quá còn con dao bầu dù gần hơn nhưng lại khó cúi xuống tình huống này> tôi bước chân lên một bước giẫm chân lên con dao bầu thì con zombie cũng đã tới lúc này tôi vô thức đã vào chân con zombie và khiến nó mất thăng bằng tôi thấy cú đá mình mạnh lạ thường thì nhận ra mình đang dùng ba lần cường hoá từ con dao bầu < vậy là chỉ cần tiếp xúc với nó là có thể dùng được kỹ năng sao> tôi dùng đòn gạc chân khiến nó ngã nhào xuống rồi dùng lần cường hoá cuối giẫm mạnh lên người nó. Âm thanh ù ù vang lên, có vẻ hai đứa đã trốn xong tôi kích hoạt kỹ năng từ chiếc vòng tay, lần này tôi dồn hết toàn bộ sức lực của bản thân để kích hoạt. Người tôi phát ra ánh sáng trắng xoá lần này thì tôi không dừng lại đột ngột như lần trước con  zombie bị thiêu đốt liên tục nằm lăn lộn dưới đất nó thậm chí còn bốc cháy lên ngọn lửa màu xanh lam từ cơ thể. 5 giây trôi qua ngọn lửa lam đã khiến cơ thể nó chảy mềm nhũng từ từ thành chất nhầy màu đen. Khi ngọn lửa tắt chỉ còn một cái xác cháy đen đang co giật và một nữa cơ thể đã bị nấu chảy  ra, chất lỏng sệt đặc màu đen chảy từ từ ta sàn nhà rồi cứng lại. 

Tôi gần như sắp ngất đi vì dùng chiếc vòng tay ánh sáng này nhưng may là vẫn giữ được tỉnh táo, dù vậy cơ thể thì kiệt quệ chân thì run liên tục vì mất sức và không  chịu nổi trọng lượng cơ thể nữa nên tôi ngã xuống.

Phúc < chân mình nó mất cảm giác luôn rồi, tay cũng vậy , cái vật phẩm này đúng là hàng xịn nếu Bounce không nói vị trí với cách giải mã thì không biết bao giờ mới tìm được >.

Bỗng dưng có tiếng cửa bị bật tung ra và xuất hiện tiếng bước chân, âm thanh dồn dập như ai đó đang chạy bộ vậy. Phúc < hở có gì đó đang đến, khô không lẽ là... hai đứa ra đây chi viện khẩn cấp, bọn zombie đang tới > tôi quên bén mất kết giới của Bounce chỉ ngăn cách không cho truyền thông tin ta ngoài còn ở bên trong thì vẫn truyền bình thường nên khi một con zom chết thì cả bẩy sẽ nhận được toạ độ nơi con đó chết. 

Con quái vật màu đỏ đó đập tung cửa lao ra ngoài, sau khi xác định vị trí của tôi thì nó liên tục nhìn quanh để tìm mục tiêu.

Âm thanh dồn dập, xuất hiện một con zombie trên đường, nó lập tức chạy lại nhảy xòm lên lao thẳng vào mặt con zom, chất lỏng thì trườn dưới đất theo sau với tốc độ rất nhanh.

Con zom khi bị con quái vật màu đỏ ấy bám vào đầu làm cho mất thăng bằng ngã xuống mà ngay dưới thì là chỗ chất lỏng phủ hết bề mặt ở xung quanh nơi đó, ngay lập tức hàng loạt những mũi nhọn kéo dài ra đâm từ dưới lên đâm xuyên qua người con zom và khoá chặt nó lại, con zom nó không chết và cố  ngựa quậy kết quả bị con quái vật màu đỏ kéo đứt cả đầu thậm chí tôi còn thấy phần xương cổ được kéo ta theo. Không dừng lại ở đó khi con zom ngã xuống sau đó vài đồng xu bằng bạc và đốm sáng hiện ra thì tôi mới ngỡ ngàng. Phúc < lúc trước khi giết mỗi con quái vật đều thỉnh thoảng rơi ra tiền còn đốm sáng thì chắc chắn ra nhưng con zombie đột biến thì chưa, tức là là nó vẫn sống! > tôi quay sang nhìn nó, nó đang nằm bất động ( khốn nạn nó đang hấp hối chứ chưa  chết) đột nhiên ngón tay của nó cử động < mà khoan nó chưa chết nên con zom mới tới là do âm thanh của trận chiến lúc nãy thu hút đến bây giờ nó chết thì toạn bộ zom trong dinh thự sẽ thật sự bu lại đây> ( hai đứa! Mau kết liễu con zom này rồi hốt nó xong thì mình trốn luôn). Có vẻ tụi nó hiểu những gì tôi nói nên cải hai lao đến giật đầu của con zom dột biến, giật mãi không xong nên con quái vật màu đỏ giã nát đầu nó luôn, chất lỏng tranh thủ nhặt lại vũ khí cho tôi rồi đưa vào không gian lưu trữ vô hạn của nó, nó cũng nuốt đưa cái xác và tôi vào trong nốt.

Phúc ( ực sống rồi ) nhìn xuống phần bụng mà thấy ruột đang lòi ra khiến tôi buồn nôn. Cảm thấy kỳ lạ tôi bỏ tay lên ngực, cảm nhận nhịp tim của bản thân nhưng tôi không cảm thấy bất kỳ nhịp đập của tim cũng như cơn đau đáng lẽ tôi phải nhận ( thật khó tin cứ như đây là cơ chế bảo vệ bản thân vậy. Không, không phải có lẽ chính xác hơn là mình đã chết nên không cảm nhân được cơn đau. Cứ như mình là cái xác biết đi vậy hay hiện tại mình chính là xác sống ) tôi bối rối ôm đầu ( bình tĩnh chuyện này đã xảy ra một lần rồi có lẽ tim mình sẽ đập trở lại khi cơ thể hồi phục như lần trước). Tôi nhét lại phần ruột bị trào ra ngoài vào lại trong bụng rồi liếc nhìn sang con zombie Alpha ( là boss thì hẵn phải rơi ra trang bị xịn chứ nhỉ ) dù hiện tại tôi đang lơ lửng giữa vũ trụ bên trong chất lỏng nhưng có vẻ tôi được nó cho phép di chuyển tự do thoả thích nên tôi tự động bay đến cái xác mà không gặp vấn đề gì cả, con zombie Alpha rơi ra 12 đồng vàng nhỏ 56 đồng bạc nhỏ và 7 đồng bạc to và tất nhiên rất nhiều đóm sáng cứ như kinh nghiệm trong minecraft vậy ( tại sao lại có  mấy đồng xu nhỏ và cả mấy đồng xu cỡ lớn nữa vậy không biết giá trị của chúng như thế nào nhỉ mà thôi kệ dẹp sang một bên nó còn rơi ta gì nữa đây hy vọng có đồ xịn ) tôi tìm tiếp thấy được một viên tinh thể màu xanh lam và nó toả ra hơi lạnh, ( thứ này là ma thạch à ) tôi nhìn phần đầu bị giã nát thấy một viên tinh thạch khác màu đỏ ( cái này mới là ma thạch còn cái này giống nguyên liệu để phù phép hơn ) tất nhiên bản tính tò mò nổi dậy tôi lấy hai viên tinh thạch đó cạ vào vũ khí và hi vọng đều gì đó xảy ra nhưng chẳng có gì xảy ra cả, đôi khi tôi cảm thấy bản thân mình thật vô tri. Thứ cuối cùng là một lọ thuốc cũng có màu xanh lam và toả ra hơi lạnh. < khoan đã hơi lạnh mình cảm nhận lại được từ lúc cầm viên tinh thạch nghĩa là tim mình đập lại từ khi đó nếu vậy thì vết thương vẫn còn và cơn đau chưa mất hết mới đúng chứ > tôi nhìn xuống phần bụng thì thấy chất lỏng màu đen từ hư không biến thành những tua dài luồn lách vào bụng tôi và từ từ khép lại vết thương, vết thương đang lành lại từ từ ( có vẻ như nhóc này đa năng hơn mình nghĩ, với khả năng hồi phục của mình và khả năng chữa lành từ nó mình sẽ hồi phục lại nhanh thôi, còn về lọ thuốc thì lát nữa hồi phục xong mình sẽ uống thử, không biết nó có cho mình năng lực nào không nhỉ hay là buff kháng lạnh, ờ thì không mặc gì nên khá lạnh dù ở đây hay ở bên ngoài mà nói mới nhớ ở đây không có mặt trời nhưng những đốm sáng ở xa trông như những ngôi sao đang sáng và tôi đang hô hấp ở trong đây tức là có không khí trong nhưng vẫn khó hiểu  có không khí và không trọng lực là đủ kỳ lạ rồi nhưng mà không có mặt trời mà vẫn có ánh sáng thì thật lạ và không khí từ đâu ra cho mình thở) càng nghĩ càng rối tôi quyết định bỏ qua vì dù gì thì đây là thế giới khác không phải quy luật ở thế giới cũ vẫn giống và áp dụng ở dây được nhỡ đâu ở đây người ta trồng cá trên cạn thì sao. < lọ thuốc thì chờ một lát nữa hồi phục xong rồi uống thử, có lẽ mình nên chợp mắt một chút ,có lẽ đã 7 tiếng trôi qua từ khi bị ngất đi do đói, làm một giấc để hồi sức rồi tìm mấy viên pha lê ngôn ngữ còn lại sau vậy > tôi cũng đã thấm mệt hai lần bị thương nặng trong một ngày dù cho vết thương đã được hồi phục nhưng sức lực thi không <hai lần trọng thương, hai dùng chiếc vòng tay, kỹ năng từ con dao và may mắn không bị nứt xương hay trật khớp như đầu, haizz mình đuối lắm rồi , ngủ trong môi trường lực hy vọng là khi tỉnh dậy gì> tôi nhắm mắt lại và thả lỏng cơ thể.

~ 4 tiếng sau 

( ực đầu mình đau quá ) tôi ôm đầu truyền suy nghĩ của mình cho chất lỏng để nó tìm vị trí an toàn cho tôi ra ngoài. 

~ vài phút sau

( mặt đất đây rồi phù, cuối cùng cũng chạm đất, ahh đầu mình choáng quá rốt cuộc là sao lúc đầu rõ ràng mình ở trong rất lâu nhưng không sao bây giờ ngủ xong đau đầu quá) tôi chống tay vô tường cố giữ thăng bằng nhưng đầu tôi xoay vòng vòng, chính xác hơn là tầm nhìn của tôi xoay  sang phải một tí rồi giật lại chỗ cũ và lặp lại liên tục rất nhanh cứ như bị lag hay mất kết nối vậy < đầu mình nổ tung mất > tôi dùng tay đập vào đầu vài cái rồi lăn ra đất. Tốc độ bị giật cũng giảm nên cũng đỡ bớt < chuyện này là sao ta > nghe được suy nghĩ của tôi chất lỏng truyền tải cho tôi hiểu. ( cái gì! Lúc anh ngủ đứa còn lại xoay anh vòng vòng hả. Bảo sao chóng mặt thế, ra đây mau có làm có chịu) sau khi nghe thấy tôi con quái vật màu đỏ bị đẩy ra khỏi chất lỏng, nó run run nhìn tôi cứ như đứa trẻ bị bố mẹ mắng vậy. ( không biết khóc thì đừng cố mà cho dù có khóc cũng không thoát được đâu) tôi liếc nhìn nó mà vâng vâng < phải phạt nó mới rút ra bài học mà cũng không được phạt nặng quá humm bắt nó quạt cho mình hay trừ bớt khẩu phần ăn cho nó mà vậy cũng không được nó chỉ mới nở nó vẫn trong giai đoạn cần phải ăn uống nhiều để phát triển, mình không thể giảm khẩu phần ăn của một đứa bé. Được rồi anh biết nhóc nghe được suy nghĩ của anh nên chỉ lần này thôi không có lần sau đâu>.

Thế là tôi theo chiến thuật cũ trốn vào không gian vô hạn trong chất lỏng mà đi tìm hết các pha lê ngôn ngữ còn lại trong dinh thự tôi cũng phát hiện ra chất lỏng nó có thể nén và phóng thích cơ thể mình ra to hơn ví dụ như khi nén lại nó chỉ to bằng quả bóng tenis và vẫn ở dạng lỏng nhưng khi phóng thích nó thì nó bao phủ hết mặt đất trong bán kính 7m thậm chí còn trường lên được các bức tường và trần nhà. 

Phúc ( được rồi, để tổng hợp lại xem nào lưu trữ vô hạn có thể chứa cả sinh vật sống thậm chí xây căn cứ ở trong đó luôn cũng được, khả năng chữa thương, bám dính trườn nói chung là đi được mọi địa hình, tạo mắt mũi miệng cho bản thân vâng vâng dù có cũng được mà không cũng được, điều khiển hình dạng cơ thể và hoá rắn để thành vũ khí, tiêu hoá mọi vật chất cứ như là vũ khí hoá học vậy, như là tạt axit vậy khá là mạnh, khả năng luồn lách qua các phân tử xuyên qua vật chất hay là thẩm thấu qua vật chất , lẩn trốn dưới bóng và thần giao cách cảm với mình, quá mạnh) tôi quay sang nhìn con quái vật màu đỏ thẩm (ngoài thần giao cách cảm thì cưng còn khả năng gì không) âm thanh sóng truyền đi và tôi nhân được hồi đáp từ nó ( ngoài đấm đá cào thì còn gì nữa không) tiếng sóng âm lại vang vọng có lẽ chỉ tôi nghe thấy ( ngoài cắn với ném nữa thì nhóc còn khả năng gì không mấy năng lực siêu nhiên hay gì đó cũng được chứ mấy trò đó anh làm cũng được) lần này nó kêu lên đáng thương như sắp khóc ( được rồi anh xin lỗi chắc nhóc là loại phát triển muộn thôi khi nhóc lớn lên sẽ cực mạnh cho coi ) tôi đứng dậy so sánh chiều cao thì thấy nó gần bằng tôi mà tôi hiện tại thì bị teo nhỏ cứ như quay lại lúc còn trẻ con  nên khả năng chiến đấu hiện tại của cả hai đều rất thấp. Bỏ đống suy nghĩ lo lắng về tương lai phải làm gì trong thế giới xa lạ này tôi quyết định phải sống sót dù cho có chuyện gì xảy ra. 

( được rồi mình sẽ uống một ít thôi xem lọ thuốc này có khả năng gì ) vừa mới uống một ngụm nhỏ thì tôi không thể thở bất kỳ bộ phận nào tiếp xúc với chất lỏng màu xanh lam đó đều bị đóng băng, cứ như nitơ lỏng vậy, một lần nữa tim ngừng đập vì không thể thở và nhiều phần ngay họng và cổ của tôi bị đóng băng rồi vỡ ra khiến các mảnh băng đâm vào thịt trong cổ họng , tôi cũng đành bất lực không biết phải làm thế nào để giải quyết, miệng tôi liên tục rỉ ra máu khi tôi để yên hay cố ho những mảnh băng ra, nói thật tôi lúc đầu vẫn cảm thấy đau khi bị những mảnh băng đâm xé rách cổ họng, mùi tanh và vị chua của máu khiến tôi muốn chết đi ngay lập tức để không còn phải chịu đựng nỗi đau này. Nhưng may mắn khi tim ngừng đập một số giác quan đã ngừng hoạt động trừ thị giác và khứu giác,riêng xúc giác và vị giác thì có vẻ không còn vì tôi không còn cảm thấy đau hay vị của máu trong miệng nữa.

Phúc ( được rồi rút kinh nghiệm lọ này là một quả bom gây hiệu ứng đóng băng tương tự như chay bom xăng thôi thay vì là lửa thì đây là băng ) thế là tôi đành dành thêm thời gian để lành vết thương rồi cũng đã thu thập hết các pha lê kỹ năng trong dinh thự này mất gần 3 tiếng chỉ để tìm vì dù biết nó ở phòng nào nhưng vẫn phải tìm xem nó bị giấu ở đâu trong phòng thậm chí tôi còn phải tìm ra các cơ quan giấu trong phòng trên các kệ sách hay công tắc ở phía sau bức tranh, tóm lại là tôi phải lục tung cả căn phòng mới tìm ra . Phúc (không hiểu nổi tại sao họ lại giấu đống pha Lê kỹ năng này đi nữa nó đâu phải kỹ năng nào quá bá đạo đâu đây chỉ là kỹ năng phiên dịch thôi mà) . Sau khi thu thập đủ pha lê ngôn ngữ tôi lại tìm một căn phòng an toàn rồi khoá cửa lại, tôi nhìn ra cửa xổ nhìn thấy xưởng rèn từ xa ( có vẻ như mỗi tầng tự cung tự cấp và không liên quan đến nhau nhiều mà mình không biết lối lên hầm ngục tầng trên lẫn tầng dưới ở đâu, kệ đi ưu tiên an toàn cho bản thân nếu lỡ có bất tỉnh sau khi dùng pha Lê thì căn phòng này phải an toàn , lấy hết kỹ năng ngôn ngữ rồi thì ra xưởng rèn lấy máy trích xuất kỹ năng bị động là được, mình vẫn giữ xác con zombie đột biến đó hy vọng là có kỹ năng xịn ) tôi một lần nữa nhờ chất lỏng cảm nhận bên ngoài cửa, đảm bảo không có ai tôi kéo bàn, ghế lại chặn cửa còn kéo rèm cửa xổ lại kéo nốt cái tủ lại để chặn cửa xổ, sau khi đảm bảo an toàn tôi định là sẽ dùng bên trong chất lỏng nhưng nghĩ lại ngủ trong môi trường không trọng lực thì có lẽ tôi sẽ chóng mặt cho xem dù gì thì tôi thật sự thích mặt đất hơn là vô định hình trôi nổi khắp nơi.  Tôi ra lệnh cho chất lỏng đưa ra những viên pha Lê mà tôi đã thu thập, tôi hít thở một hơi thật sâu ( được rồi sẽ ổn thôi sẽ không chết đâu nhỉ ) nhớ lại lần gần đây tác dụng nó giảm đi nhẹ hẳn nên tôi mạnh dạng dùng.

~ Một hồi sau

Tôi từ từ mở mắt ra < hửm mình ngất đi sao dù gì cũng phải người ta học một ngôn ngữ thì phải mất nhiều năm mình thì hốt một lần gần chục ngôn ngữ trong một ngày. Để đếm xem nào quỷ ngữ, ngôn ngữ thú nhân, ngôn ngữ tinh linh, ngôn ngữ  quái vật, ngôn ngữ linh hồn, ngôn ngữ ma thuật,ngôn ngữ muôn thú, ngôn ngữ cổ đại và ngôn ngữ đồ vật . Cái ngôn ngữ cuối thật sự nghe khó hiểu thật mà đồ vật cũng có ngôn ngữ hả nghe vô lý thật, mà đây là thới giới khác nên cũng có thể. > . Sau một hồi nằm dài kiệt quệ trên sàn tôi ngồi dậy nhìn xung quanh, khắp cơ thể tôi và sàn nhà đều dính máu khô, có lẻ đã trôi qua khá lâu nên những vệt máu đã khô đi. Một lần chơi ngu lấy tiếng, dùng hết tất cả pha Lê còn lại để hấp thụ kỹ năng ngay trong một lần, khiến tôi một lần nữa trải qua cảm giác sinh tử. 

Mục tiêu tiếp theo của tôi là máy trích xuất nội tại từ lò rèn nên tôi lập tức mở khóa cửa xổ rồi cho chất lỏng bám lên bức tường bên ngoài sau đó trườn từ từ xuống còn tôi thì được nó nuốt chửng phần tay và chân để cố định tôi lại.  Dựa trên bản đồ, tôi đã xác định vị trí của lò rèn nhưng nhìn từ xa mà vẫn thấy nó to khủng khiếp cũng gần một nửa của cái dinh thự khổng lồ này. Khi vào trong thì thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là một cái lò nung khổng lồ, cửa lò hình tròn được làm từ kim loại gì đó có màu đen, cửa lò rất dày tôi với bản tính tò mò đi vào trong thì chỉ thấy một căn phòng trống không. Phúc ( không biết họ nung  thứ gì trong đây vậy, trông nó không giống lò nung lắm giống như lò thiêu hơn ) bước ra khỏi phòng ngay bức tường bên ngoài căn phòng cạnh cái cửa màu đen hình tròn khổng lồ ấy tôi nhìn thấy một quyển Nhật ký và theo như cuốn Nhật ký này thì  nơi này không chỉ rèn, đúc vũ khí, chế tạo vật phẩm ma thuật, cung cấp kim loại và nguyên liệu xây dựng cho cả tầng 4 này mà còn là nơi để xử lý hiện tượng dư thừa quái vật quá mức. Dù biết lũ quái vật sẽ tự xử lý lẫn nhau để cân bằng lại số lượng và khiến chúng mạnh hơn nhưng căn phòng này là lò thiêu, họ đưa những con quái vật yếu kém , sản phẩm sinh học thất bại, hay những con quái vật hoang dã không kiểm soát được vào căn phòng này để thiêu chúng, khi chúng chết ma thạch và tro của chúng sẽ trở thành nguyên liệu để sản xuất vật phẩm ma thuật cũng như nguyên liệu nghiên cứu nghi lễ ma thuật. Ngoài ra còn các công tắc trông như để sử dụng lò thiêu được vẽ chi tiết và hướng dẫn dùng, khi cánh cửa khổng lồ được đóng lại trục khoá xoay dược gắn trên cửa sẽ khoá chặt lại căn phòng được cho là tất cả sinh vật ở tầng này không thể thoát ra nếu không dùng ma pháp không gian. Bỏ lại cuốn ghi chú này tôi không thấy nó có ích lắm đi vào sâu hơn thì tôi nhận ra nơi này khá hiện đại so với thời trung cổ, những thiết bị băng truyền sản xuất này trông giống thời hiện đại. Phúc ( không lẽ trùm tầng này là người chuyển sinh như mình hoặc là chủ của hầm ngục này, người đó có đến từ Việt Nam như mình không, cả hai có cùng chung thới giới không ). < Càng nghĩ càng thấy lạ vũ khí vẫn thô sơ chủ yếu là vũ khí lạnh không hề có sự hiện diện của súng ống nhưng các thiết bị trong phòng nghiên cứu và lò rèn này thì thật sự không phù hợp với thời đại này chút nào, cũng có thể có sự hiện diện của phép thuật và hệ thống, kỹ năng nên người ta tập trung vào để phát triển nghiên cứu, sản xuất thay vì phát triển vũ khí thuốc súng như thế giới cũ của mình >.

Lúc đầu nhìn từ bên ngoài cứ ngỡ là bên trong trong sẽ có rất nhiều phòng riêng vì kích cỡ khổng lồ nhưng không nơi này giống một cái xưởng sản xuất cực kỳ lớn và chỉ có duy nhất một căn phòng thiêu nó chiếm khoảng 2 phần 10 diện tích và xung quanh cũng có những dụng cụ thiết bị rèn khá thô sơ như đe, lò nung, búa, xô nước, và nhiều đồ vật linh tinh như các linh kiện kỳ lạ, thanh kiếm gãy, full set giáp vàng cả bộ kiếm lẫn khiên, vì bộ giáp với vũ khí quá lớn và nặng nên tôi cũng chả thể mang theo hay nhấc lên nổi nhưng tôi định nhờ chất lỏng lưu trữ nó trước vì có thể về sau dùng hoặc bán lấy tiền. Nhưng chưa kịp làm gì thì bộ giáp tự dưng chuyển động, Phúc ( nó không phải bộ giáp bình thường, không lẽ nó là golem ). Cậu trố mắt nhìn nó bước lại và lùi lại từng bước theo bản năng nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm trên tay nó, bỗng dưng cậu nghe thêm nhiều tiếng bước chân nữa , cậu hoảng loạn nhìn quanh phát hiện ra còn nhiều bộ giáp nữa giống vậy đang tiến lại.

Ngay lập tức tôi để ý mấy bộ giáp di chuyển rất chậm vì trọng lượng của nó rất lớn tôi thậm chí nghe tiếng chân giẫm mạnh xuống nền nhà vang vọng lại . Phúc < đúng rồi lò nung mình cần phải dụ tất cả vào lò nung  khổng lồ để giải quyết tất cả bọn này >, tôi chạy vút bay qua các thiết bị rồi nhảy qua những cái bàn rồi trượt qua dưới gầm bàn nhưng số lượng đông bù lại tốc độ chậm chạp của chúng, tôi bị bao vây. 

Phúc (chết tiệt giờ bị kẹt rồi phải làm sao đây),  nhìn thấy mấy cái đường ống bằng kim loại ở phía trên tôi nhận ra ( đúng rồi làm như bộ phim Venom mình từng xem là được ) tôi truyền suy nghĩ của mình cho chất lỏng, nó lập tức nhận lệnh. Thay vì bọc lấy cả người tôi như trước thì giờ nó chỉ bọc mỗi cánh tay rồi phóng phần còn lại bám lên trên trần nhà và kéo tôi bay qua đám golem giáp vàng đó, do tôi không có kinh nghiệm tiếp đất khi rơi từ trên cao xuống nên tôi ngã xấp mặt. ( thề là sẽ không chơi ngu như vậy nữa ), tôi lết từng bước vào trong phòng thiêu đó , đi đến cuối phòng dựa vào tường mà ngoảnh lại nhìn, < khi tụi nó vào hãy đưa anh vào không gian lưu trữ rồi chuồn khỏi đây nghe chưa >. Tiếng bước chân ngày càng gần tụi nó chen lấn nhau vào bên trong , khoảnh khắc tụi nó gần chạm tới tôi thì bỗng tôi ngã xuống và rơi vào cái bóng đen ở dưới, nhìn kỹ hơn sẽ thấy đó là chất lỏng màu đen, chất lỏng màu đen đó lập tức trường ra bên ngoài bất chấp các tác động vật lý từ golem giáp vàng. Ngay khi ra ngoài phòng nó lập tức phóng tôi ra ngoài, không để mất cơ hội tôi dùng hết sức để đẩy cánh cửa đóng lại, sau khi cửa đóng cái bánh vòng xoay đưa các khớp nối vào khe khoá chặt cửa lại. ( đâu rồi công tắc khởi động căn phòng ) đang loay hoay tìm công tắc thì thầy có một cái bàn gắn liền với bức tường bên ngoài căn phòng trên đó có rất nhiều nứt bấm và cần gạc. Tôi chạy lại và nhặt cuốn xổ hướng dẫn dùng kế bên ( được rồi nứt thứ 4 để chọn chế độ ung áp xuất cao và cần gạc là thời gian nung ) tôi lập tức chọn nút và kéo hết cỡ thanh gạc. Phía trên bức tường xuất hiện một thanh thời gian đồng thời các chữ rune bên ngoài phòng điều phát sáng, ( mình ghét lũ golem trời ạ, cũng may bọn phát minh ra chúng bị thiểu năng, tại sao họ lại thiết kế bọn chúng như thế, trang bị hạng năng và giáp hạng nặng, mất đi tốc độ để đổi lấy sức chống chịu và công phá. Vậy mà còn để lò thiêu đó ở đây chung với lũ golem này, nếu mình là người tạo ra chỗ này thì không đời nào tạo ra lối thoát cho kẻ xâm nhập như vậy ). Tôi tiếp tục lết cái chân bị gãy do bị kéo lên hơi cao, ( được rồi máy trích xuất và nguyên liệu để gia cố lại dinh thự ) vừa nói vừa bẻ lưng, < có lẽ mình có thể tìm được manh mối về nó qua đống này > tôi kéo chiếc ghế lại một khu vực xa chỗ rèn, nơi này đầy giấy tờ trên bàn đây là một tầng hầm khác nó nhỏ hơn nhiều so với tầng hầm của dinh thự  nhưng nó vẫn khá rộng so với một căn phòng bình thường. < đây là một bản thiết kế máy móc >, ( khoan đã rốt cuộc mình đi tới thời đại nào đây trung cổ, hay cơ khí máy hơi nước, hay hiện đại ), < nhìn kiểu gì thì cái bản thiết kế này và đống thiết bị ở trên cũng giống dây chuyền sản xuất hàng loạt dù tôi không phải kỹ sư, liệu có ai cũng chuyển sinh giống tôi hay không hoặc đây có thể là một niên đại tiên tiến >. Tôi lục thêm một lúc thì thấy một quyển nhật ký ở trên đó có ghi tên chủ sở hữu là Oriel tôi nghĩ là nó sẽ chứa thông tin hữu ích nên lấy ra đọc.

Nói chung lại mấy trang đầu là thằng này tự nhận mình là thiên tài chỉ mất 3 năm để trở thành trùm tầng này, từ tầng 1 đến 4 thường bị nhân loại tấn công khi thoảng boss hầm ngục sẽ bị chết vì nhân loại tấn công với số lượng đông đảo họ có thể được hồi sinh nhưng hồi sinh hoàn toàn phải tiêu một lượng lớn của cải nếu không thì hồi sinh sẽ khiến họn bị mất đi một vài lv và yếu đi. Đây là một hầm ngục lớn, từ tầng 5 trở xuống thì chưa ai chết lần nào cả họ là những con quái vật mạnh mẽ và cực kỳ xảo huyệt, người có Tên là Oriel này đã làm chủ tầng này được 7 năm, khoảng thời gian khá dài, sau đó cũng chả có gì đặc biệt lắm vì mấy cái ký hiệu ma thuật gì đó làm tôi khó hiểu.

Phúc ( đây rồi ) môt trang đặc biệt nói về cuộc đụng độ của Oriel với một hội mạo hiểm giả khoảng 200 người, hắn thắng nhưng bị dính cấm thuật phong ấn khả năng phục hồi của bản thân, tiếp tục tên này có anh trai là trùm ở tầng 9 và mẹ là trùm tầng 17, mẹ hắn vô tình có được một ít thông tin về ma thuật không gian cao cấp từ chủ hầm ngục, cơ hội trời cho khi vô tình hai thới giới đến gần nhau đến mức hai rào chắn của thế giới va chạm nhau và tạo ra vết nứt đủ lớn để sang thế giới bên kia, thế giới này không có ma thuật khiến việc hồi phục mana là bất khả khi đồng thời cũng xuất hiện nhiều rào cản để cản trở sinh vật ngoại lai như hắn. ( khoan đã có khi nào thế giới đó là thới giới mình sống lúc trước không ) vốn ban đầu chủ nhân của đại lăng tẩm Zander này có mục đích là phá vỡ rào chắn của chính thế giới này nhằm tạo vết nứt đủ lớn cho một vị thần tiếp cận, chính xác hơn là chủ hầm ngục này cố gắng triệu hồi tà thần và tên Oriel này thì gặp may dù chủ hầm ngục này vẫn chưa bắt đầu nghi lễ mà hắn đã vô tình có được toạ độ vết nứt của hai thới giới. đọc thêm một đoạn nữa thì chỉ thấy tên Oriel này dùng hết lời để khen ngợi chủ nhân của hầm ngục này và tên đã biết tên lẫn chủng loài luôn, ( rồi là bảo mật thông tin dữ chưa gọi boss những tầng khác bằng số qua thư tín thậm chí còn dùng mật mã vậy mà tên ngày ghi là ).

{ nhờ sự thông thái của ngài Zarkarick Evozion mà tôi đã có được cơ hội khám phá ra một bí mật đó là sự tồn tại của một thế giới khác, thới giới không có ma thuật nhưng lại phát triển vượt bậc về kỹ thuật, ngài chính là tinh hoa của loài rồng, một con rồng hắc ám mang dòng máu cổ đại }.

( vậy chủ nhân của hầm ngục này có tên là Zarkarick Evozion và còn là một con rồng hắc ám mang dòng máu rồng cổ đại ), < được rồi con rồng cổ đại đó chắc không tìm mình đâu nhỉ, nếu ai đó phát hiện ra mình không thuộc thới giới này thì mình có bị mổ sẻ không nhỉ, hy vọng mình tìm được giống loài của tên Oriel này còn con rồng kia thì chịu không hề có bất kỳ thông tin nào về điểm yếu của chúng ở thế giới cũ có lẽ là rồng bống tối thì thuộc tính ánh sáng có lẽ được, nhưng hầu hết các bộ truyện hay phim hoạt hình kể cả tiểu thuyết điều miêu tả loài rồng có vảy cực cứng và còn kháng phép, chắc chắn là vô vọng nếu gặp phải nó > tiếp tục đọc thì đến đoạn thông tin về nguồn gốc của những cái máy ở trên.

-Lần thử nghiệm thứ nhất

Sau khi phát hiện ra hiện tượng rào chắn va chạm giữa hai thế tôi đã phải dồn toàn bộ nhân lực để tìm ra phương pháp để đi qua vết nứt, vết nứt là một chuyện nhưng làm sau để đi qua lại là một chuyện hoàn toàn khác. Nhưng sau 4 tháng làm việc không ngủ nghỉ tuy là bị dính ấn cấm phục hồi tuy nhiên với đặc điểm là undead từ tộc vampire thì không cần ngủ hay nghỉ ngơi. Sau tất cả cuối cùng tôi đã tạo ra máy ổn định chiều. Vốn ban đầu hai thế giới là hai quả bóng khi hay quả bóng va chạm nó sẽ nảy ra dù có xuất hiện vết nứt nhưng vết nứt sẽ sớm được chính thế giới sửa lại, thế giới kia cũng vậy, cổng ổn định chiều giống như sợi dây nối qua hai vết nứt, nó giúp ta xác định đường an toàn đi qua thế giới khác mà không bị lạc ở khoảng không. Nhưng sợi dây này không đủ sức để chịu được lực của hai thế giới nên khi hai thế giới trôi đi cách nhau đủ xa, sợi dây sẽ bị đứt và không có đường về, và thế giới chuyển động không theo quy luật nào cả dù không xác định được thời gian giữa hai thế giới nhưng tôi vẫn xác định được khi nào dây dẫn sắp đứt để thoát nói đó dây dẫn thì không đúng vì một cái ống dẫn thời gian được tạo ra nhờ món vật phẩm cấp độ thế giới chuyên tạo kết giới.