Chương 298: Cô gái bí ẩn.
Thế giới thực tại.
Yuri, Hahari, Yoshimoto và Akami hiện đang đứng trước cổng chung cư Sosutami bỏ hoang đã nhiều năm.
Trước cổng có một tấm biển [Cấm vào] đã cũ, phai màu tróc sơn.
Bên kia cánh cổng là một khoảng sân rộng rãi tối tăm.
Nằm ở hai bên là hai dãy nhà mười bốn tầng cao vút, lạnh lẽo âm u.
"...."
[....]
Akami, Hahari và Yoshimoto khoé miệng hơi giật khi đứng ở bên ngoài chung cư nhìn vào bên trong, cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng cả ba.
"Chúng ta vào thôi!"
Yuri nói.
"Thật...chúng ta thật phải...đi vào chổ này sao...?"
Akami gương mặt hiện lên đặc sắc, hỏi.
"Không muốn cũng phải vào!
Seichi kun đang gặp nguy hiểm, chúng ta phải cứu anh ấy bằng mọi giá!"
Yuri đáp lời Akami bằng một giọng nghiêm túc.
"Thế chúng ta làm sao tìm được con ác linh đó đây?"
Hahari hỏi.
"Không lẽ phải tìm từng căn hộ hay sao?"
Akami khóe miệng vi rút.
"Không cần phải phiền phức như thế!
Chúng ta có thể thu hẹp lại phạm vi tìm kiếm..."
"Bằng cách nào?"
"Các cậu thử nghĩ xem, ác linh ghét nhất là gì?"
Yuri hỏi.
"..."
Akami cùng Hahari tay nâng cằm suy nghĩ.
[Là ánh sáng!]
Yoshimoto.
"Đúng thế!
Ác linh cũng là một dạng linh hồn của người đã chết, vì thế mà nó thích ở những nơi tối tăm..."
Yuri gật đầu.
"Vì thế chúng ta chỉ cần tìm ở những nơi mà ban ngày ánh sáng không thể chiếu tới mà thôi!"
"Vậy chổ đó là...?"
"Là tầng hầm của chung cư!"
Hahari nói.
"Ừm...
Chỉ có tầng hầm là chổ mà ác linh có thể ở mà thôi!
Chúng ta tìm lần lượt tầng hầm của hai dãy nhà, chắc chắn sẽ phát hiện ra nó!"
Yuri nói, sau đó nhíu mày tập trung nhìn xung quanh.
"Các cậu sẵn sàng chưa?"
"Ừm..."
Hahari lo lắng gật đầu.
"Tớ...sẵn sàng..."
Akami giọng hơi gượng ép đáp.
[Tiến vào thôi!]
Yoshimoto.
Yuri gật đầu.
"Vậy chúng ta vào thôi!"
Akami dùng kìm cắt đi sợi xích đang buộc hai cánh cổng của khu chung cư.
Cả bọn đẩy cổng chầm chậm tiến vào.
"Chúng ta tìm bên này trước đi..."
Yuri chỉ vào dãy nhà bên trái nói.
Cả bọn gật đầu đồng ý.
"Khoan đã, đợi tớ thắp đèn lên đã..."
Akami nói, sau đó lấy diêm ra thắp sáng cây đèn dầu mà Nguyệt lão đưa cho.
Bốn người sau đó cùng tiến vào bên trong sân chung cư.
Không khí bên trong này còn lạnh lẽo và đáng sợ hơn so với tưởng tượng bạn nãy của cả bọn khi đứng ở bên ngoài.
Akami cần đèn đi trước dẫn đường cho ba cô gái.
Cả bọn cẩn thận di chuyển từng bước một, ánh mắt đảo khắp xung quanh nhằm tìm kiếm dấu vết của ác linh.
Tất cả những tiếng động phát lên dù là nhỏ nhất cũng khiến cả bọn lập tức chú ý đến.
"Hình như tất cả cửa đều bị khóa lại rồi..."
Akami nhìn vào cái ổ khóa đang khóa cửa tầng trệt nói.
Akami đưa đèn cho Yuri, sau đó cắt khóa cửa.
Cậu đẩy mạnh cửa ra.
Cả đám nuốt một ngụm nước bọt nhìn vào bên trong.
Hoàn toàn chỉ là bóng tối, chỉ có duy nhất một nguồn ánh sáng là từ chiếc đèn mà Yuri cầm trên tay hắt vào bên trong.
Ánh đèn hắt vào leo loét những bóng đen kéo dài chập chờn chập chờn càng làm cho khung cảnh thêm phần rùng rợn.
Cả bốn người nheo mắt nhìn.
Cảm giác rợn người xâm lấn tới.
Akami lại cầm lấy đèn.
"Đi....đi thôi..."
Cả bọn lần mò tiến vào bên trong.
Đứng trên sân thượng phía dãy nhà đối diện, một bóng đen với ánh mắt vô hồn dõi theo từng cử chỉ của đám người, tựa như đang chờ đợi điều gì đó.
Cũng cùng lúc đó, một bóng người xuất hiện ở trước cổng chung cư.
'Là ở đây sao?!'.
Yuri, Hahari, Yoshimoto và Akami lần mò bước đi trong ánh đèn chập chờn, cả bốn người không ai dám thở mạnh, cố gắng không phát ra một âm thanh nào dù là nhỏ nhất.
Cả bọn bước vô chỗ này là để tìm kiếm ác linh, nếu như gây ra động tỉnh để cho ác linh phát giác ra được thì cả bọn coi như xong đời, sẽ không có cơ hội thứ hai để mà làm lại.
Cạch...
Một tiếng động bất chợt vang lên phía sau lưng đám người.
Akami giật mình quay lại.
Ba cô gái cũng ngoáy lại nhìn theo.
"Có chuyện gì hả Akami kun?"
Yuri hỏi.
"Tớ cảm thấy...hình như còn có ai đó... ở đây...ngoài chúng ta..."
Yuri nheo mắt nhìn.
"Chắc là chuột thôi...
Mấy chổ như này có nhiều chuột lắm..."
"Chuột?"
Hahari khóe miệng hơi giật.
[Eo....công chúa ghét chuột...]
Yoshimoto.
"Hy vọng chỉ là chuột..."
Akami nhỏ giọng nói, sau đó lại tiếp tục bước đi.
Đi được một đoạn, Akami lại ngừng lại.
"Gì vậy?
Sao cậu lại ngừng lại nữa rồi?"
Yuri ngốc trệ hỏi.
Akami cảm thấy phía trước hình như có chuyển động.
Cậu đưa đèn lên phía trước, nhíu mày nhìn.
"Chít...chít..."
Phía trước, cách đám người tầm năm, sáu mét, là cầu thang đi xuống phía dưới tầng hầm.
Ở đó có hai, ba con chuột đang tìm kiếm thức ăn.
Phù...
'Đúng là chuột thật...'
Akami thở ra nhẹ nhõm.
Nhưng bất chợt ánh mắt cậu hiện lên kinh hãi.
Một bàn tay giống như tay người từ phía dưới bậc thang thò lên, nhưng mà bàn tay này dài ngoằn.
Bẹp!....
Chít...chít....
Bàn tay dài ngoằn ấy tóm lấy con chuột, liền sau đó rút xuống dưới hầm.
Chít...chít...
Chú chuột đáng thương kêu lên thãm thiết, sau đó im bặc.
"...."
Akami khoé miệng giật giật, tâm thần căng thẳng không thôi.
Yuri, Hahari cùng Yoshimoto cũng nhìn thấy cảnh tượng đó, bất chợt lùi lại mấy bước.
Ực....
Akami nuốt một ngụm nước bọt.
"Các...các...cậu...có thấy...thứ...vừa rồi không...?"
Cậu lắp bắp nói.
Suỵt...
Yuri ngón trỏ đặt lên môi ra hiệu.
"Cậu nói nhỏ thôi Akami kun...
Cậu muốn thứ đó phát hiện ra chúng ta hay sao?"
Yuri thì thầm.
"Tớ...xin lỗi..."
"Đó...không lẽ là...ác linh...?"
Hahari tuy hơi sốc, nhưng vẫn cố gượng nói.
Yoshimoto cũng điều chỉnh âm lượng của điện thoại nhỏ lại.
"Chắc chắn là nó!"
"Cũng chưa chắc có phải là con ác linh chúng ta cần tìm hay không...
Nguyệt lão chẳng phải đã nói là gần chổ ác linh sống còn có những linh hồn khác hay sao?"
Yuri phân tích.
Cả bọn gật đầu đồng ý.
Nhưng là... chỉ nhìn thôi là đã sợ muốn xỉu rồi.
Cái cảm giác lạnh sống lưng khi nãy....
"Chúng ta xuống dưới kiểm tra xem!"
Yuri nói.
"Hả?!!
Nhưng bên dưới có..."
Akami khóe miệng giật giật.
"Chẳng phải cậu đang cầm trên tay chiếc đèn mà Nguyệt lão đưa hay sao?
Bọn ma quỷ bình thường sẽ không dám lại gần chúng ta đâu..."
"Biết là vậy, nhưng mà...
Tớ vẫn thấy sợ..."
"Vậy cậu đưa đèn cho tớ, tớ sẽ xuống đó kiểm tra!"
Yuri âm trầm nói.
"Được rồi, xuống thì xuống!"
Akami rụt rè từng bước từng bước nhẹ nhàng tiến tới chỗ cầu thang.
"Đứng lại!"
Một giọng nói lạ bất chợt vang lên phía sau lưng đám người khiến cho cả đám giật thót mình kém chút tim muốn rớt ra ngoài.
Akami thiếu chút làm rớt cả cây đèn xuống đất.
Bốn người gương mặt lo lắng pha lẫn sợ hãi quay lại nhìn.
Khu chung cư này vốn đã bỏ hoang rất nhiều năm, từ lúc cả đám tiến vào đây không hề phát hiện ra dấu vết có người sinh sống bên trong này, làm sao lại có tiếng người phát lên cơ chứ?!!
Một bóng đen từ từ trong bóng tối hiện ra, đi về phía bọn người Yuri.
Phía hai bên đầu của cái bóng ấy nhô ra một cặp sừng nhọn hoắc.
"Q...quỷ...?"
Akami giọng nói run run.
Yuri gương mặt hiển hiện lên ngưng trọng dự định lấy ra con dao mà Nguyệt lão đưa cho.
Hahari và Yoshimoto thì ôm chặt lấy nhau, run lên bần bật khi bóng đen từ từ tiến lại gần.
"Này cậu kia, cậu có từng thấy con quỷ nào xinh đẹp như này chưa hả?!!"
Giọng nói của một cô gái vang lên hằn học hỏi Akami.
Xuất hiện trước ánh đèn là một cô gái trạc tuổi bốn người.
Cô gái này mặc một bộ Kimono màu Tím với gương mặt xinh đẹp.
Cô nàng cầm theo một cây gậy dài tầm hai mét, đầu gậy là một vòng tròn, phía trên và hai bên vòng tròn là ba mũi nhọn.
Khi nãy do bóng đèn hắt vào, nên Akami nhìn nhầm bóng của cây gậy thành bóng người.
"Các cậu là ai?
Đang làm gì ở đây thế hả?"
Cô gái bí ẩn kia lên tiếng hỏi.
"Câu này là bọn tôi hỏi cậu mới đúng!
Ở cái nơi rùng rợn như thế này....cậu làm gì ở đây chứ?"
Akami khoé miệng hơi giật hỏi ngược lại.
"Đây là việc của tôi, không liên quan gì đến cậu!"
Cô gái lạnh lùng đáp.
Akami liền ra hiệu cho cô gái kia nhỏ tiếng lại.
"Cậu đừng có lớn tiếng quá, được không?"
"Tại sao?"
Cô gái gương mặt ngốc trệ hỏi.
"Bên dưới kia có một linh hồn, vừa nãy nó đã bắt đi một con chuột...
Nếu cậu cứ lớn tiếng như thế, cả bọn sẽ bị phát hiện mất..."
Akami giải thích.
"Dưới đó có hồn ma sao?"
Cô gái hỏi lại.
Akami gật đầu.
"Vậy thì càng tốt!"
Cô gái trực tiến tới cầu thang, liền bị Yuri ngăn lại.
"Này cậu, cậu rốt cuộc là ai?"
"Tôi sao?"
Cô gái ngưng một nhịp, giọng đầy tự hào nói.
"Tôi là một pháp sư!".