Chương 253: Đệ tử Nhị lưu tông môn cũng chỉ có vậy.
Anh tài Luận võ bảng Hạ khởi tranh.
Các trận đấu lần lượt bắt đầu, cũng lần lượt kết thúc.
Kẻ thắng bước tiếp vào vòng sau, kẻ thua đành lẳng lặng ra về, có khi phải nhờ đến bộ phận tổ chức dùng cáng khiên ra.
Bầu không khí trên khán đài sôi nổi hẳn lên qua từng trận đấu.
Khán giả kẻ chăm chú theo dõi, kẻ tranh luận, kẻ buồn, kẻ vui...
"Trận đấu thứ chín, đệ tử Thương Sơn phái, Tạ Phong, đối đầu với đệ tử Kim Thất Quang Môn tông môn, Từ Kính!"
Trọng tài hô lớn thông báo.
"Đến rồi, đến rồi...đệ tử Thương Sơn phái ra sân rồi..."
"Để xem Thương Sơn phái thực lực như thế nào!"
"Đối thủ là đệ tử của Nhị tông môn, e là sẽ bị ngược mà thôi"
"Đúng vậy!
Dù có mạnh thế nào, đối đầu với Nhị lưu tông môn cũng là không có cơ hội..."
Đám khán giả trên khán đài rần rần cả lên.
Hai đối thủ tiến lên Võ đài, ôm quyền chào đối phương.
"Đệ tử Thương Sơn phái, Tạ Phong!"
"Đệ tử Kim Thất Quang Môn tông môn, Từ Kính!"
Ực....
Dân chúng Hàn Vân thành đồng loạt nuốt một ngụm nước bọt.
Thất lưu môn phái đánh với Nhị lưu tông môn, làm sao mà có cơ hội đây?
Bên trên lầu cao, Tạ Ứng Thành gương mặt cũng hiển hiện lên âu sầu.
"Gia chủ, người hãy tin tưởng thiếu chủ..."
Lão quản gia đứng phía sau nói.
Nói là nói thế, nhưng mà lão cũng có thể đoán được kết quả của trận đấu này...
"Phu quân, đối thủ của Tạ Phong cũng khá mạnh a!"
Mộc Phiến La nhận xét.
"Hắn xem xem cũng là Võ Tông đỉnh phong..." Trương Tố Tố thêm vào.
"Hai nàng không cần lo lắng làm gì!
Cho dù đối thủ tu vi cảnh giới có cao hơn A Phong cả một cảnh giới lớn, thì cũng không phải là đối thủ của A Phong đâu!
Đệ tử Thương Sơn phái ta sở trường chính là đánh nhau vượt cấp a!"
Vương Nhất Tự thản nhiên nói.
Phía bên dưới, đám người Lục Mẫn Nhi, Triệu Thiên Tuyết cũng hò reo cổ vũ cho Tạ Phong.
"Sư đệ cố lên!"
"Sư đệ cố lên!"
"Sư đệ sẽ thắng thôi!"
Âu Dương Kiệt tự tin nói.
"...."
Lục Thiên Cầm.
"Bắt đầu!"
Trọng tài hô lớn, sau đó lui xa ra.
Từ Kính liền bộc phát ra tu vi, thi triển ra quyền pháp, lao đến Tạ Phong.
"Thất Khứu Đại Lực Quyền!"
Từ Kính vận khí lực phát ra uy áp, tạo thành một lúc bảy quyền trực đánh lên người Tạ Phong.
"Là quyền pháp trấn phái của Kim Thất Quang Môn!"
Một võ giả trên khán đài trầm trồ.
Trên khán đài, trưởng lão của Kim Thất Quang Môn cũng gật gù hài lòng.
'Là thức thứ hai của Thất Khứu Đại Lực Quyền!'
Bàng bạc khí tức quyền pháp lao nhanh đến, Tạ Phong sắc mặt không đổi liền vận thân pháp né tránh.
Bành!
Tạ Phong né qua bên trái vài bước, tưởng chừng đã né được.
Nhưng không!
Từ Kính xoay mình, quyền pháp cũng theo đó đánh sang bên, đấm thẳng vào hông của Tạ Phong.
Tạ Phong lãnh trọn một lúc bảy quyền, liền bị hất văng đi năm, sáu thước, gương mặt nhăn nhó, kém chút thổ huyết.
"Ngươi vẫn chưa đủ nhanh!"
Từ Kính thản nhiên nói.
Trên khán đài, các võ giả thay nhau trầm trồ.
"Đúng là đệ tử của Kim Thất Quang Môn, uy lực thật kinh người a!"
"Ta thấy tên đệ tử Thương Sơn phái kia đúng là không có cơ hội rồi!"
Đám người Lục Mẫn Nhi cũng hiện lên lo lắng.
Tạ Ứng Thành cùng dân chúng Hàn Vân thành gương mặt cũng là hiện lên thất vọng.
'Không...đúng là không hề có cơ hội...
Đệ tử Nhị lưu tông môn...quá mạnh...Tạ Phong...hoàn toàn không có cơ hội nào...'
'Xem ra...Anh tài Luận võ năm nay...Hàn Vân thành chúng ta...vẫn sẽ phải dừng bước ngay vòng đầu rồi...'
'Haiz... sớm biết như vậy...ta đã không bỏ việc buôn bán mà đến đây xem...cuối cùng cũng là thất bại mà thôi...'
Tạ Phong đứng dậy, khóe miệng hiện lên mỉm cười.
"Tên kia sao lại cười?"
"Không lẽ biết đánh không lại nên buông xuôi?"
"Tên đệ tử Thương Sơn phái, hắn bị đánh vào hông chứ có phải vào đầu đâu nhỉ?
Sao lại ảnh hưởng đến đầu rồi?"
"Hắn sắp thua đến nơi rồi mà còn cười được hay sao?"
"Ta thấy Thương Sơn phái tham gia chỉ để góp vui mà thôi!"
"Thất lưu môn phái, rốt cuộc cũng chỉ có vậy thôi a!"
Khán giả ngồi trên khán đài gương mặt hiện lên ngốc trệ khi màn hình chiếu cận cảnh Tạ Phong.
"Ngươi nhanh lắm sao?"
Tạ Phong hỏi, liền sau đó đưa tay về phía Từ Kính vẫy vẫy khiêu khích.
"Phóng ngựa đến đây nào!"
Từ Kinh cả giận trước cái thái độ khinh thường quá sức kia của Tạ Phong liền phát ra bàng bạc khí tức lao đến, trực một đòn kết liễu trận đấu.
"Đúng là không biết sống chết!"
"Thất Khứu Đại Lực Quyền!"
Từ Kính gầm thét, kinh khủng là quyền pháp đánh tới chỗ Tạ Phong.
"Lăng Ba Vi Bộ..."
Viu....!
Từ Kính quyền đánh thẳng mặt Tạ Phong, nhưng hắn chợt khựng lại.
Hình ảnh Tạ Phong trước mắt hắn dao động rồi tan biến mất.
"Là hư ảnh?"
Một võ giả trầm trồ.
"Ngươi đánh đi đâu đấy?"
Tạ Phong sau đó xuất hiện sau lưng Từ Kính nói bằng giọng chế giễu.
Từ Kính bằng nhanh nhất quay người lại, kèm theo một quyền quạt ngang.
Viu...
Hắn cũng lại đánh vào hư ảnh.
Bành!
Tạ Phong lại xuất hiện sau lưng, môt quyền đánh vào lưng Từ Kính, đem hắn đánh lui hai, ba bước.
"Có cần ta chậm lại một chút không vậy?"
Tạ Phong nói.
"Ngươi..."
Từ Kính trán nổi gân xanh, giận dữ quát.
Liền sau đó vận thân pháp, quyền pháp đánh tới.
"Bộ Bộ Truy Vân!"
"Thất Khứu Đại Lực Quyền!!"
Tạ Phong gương mặt vẫn bình tĩnh không chút cảm xúc nào nhảy lui ra xa hơn mươi thước, vận khí lực.
"Để ta cho ngươi xem thế nào mới là quyền pháp, chưởng pháp!
Cái loại quyền pháp đó của ngươi nên là dùng để đánh chó thì tốt hơn a!"
Tạ Phong thản nhiên nói.
Lời này của Tạ Phong khiến cho đám trưởng lão, cao tầng của Kim Thất Quang Môn đang ngồi trên khán đài cả giận.
Lời này khác nào nói võ học tâm pháp của Nhị lưu tông môn chỉ đáng dùng để đánh chó a.
Là khinh thường!
Là khinh bỉ!
Là sỉ nhục đến tột cùng!
Cái bản tính chọc tức đối thủ lẫn những người xung quanh này, không lẫn vào đâu được, chính là do Vương Nhất Tự truyền dạy a.
Từ Kính nộ khí xung thiên hung hăng lao đến, bàng bạc đánh ra bảy tám quyền.
"Bàn Long Kích!"
Tạ Phong hô lớn, khí lực tập trung vào lòng bàn tay, tung ra một chưởng đối kháng lại quyền pháp của Từ Kính.
Một uy áp khổng lồ xuất hiện mang hình dáng một long trảo, ầm ầm lao đến Từ Kính.
Từ Kính gương mặt hiện lên ngưng trọng, liền vận thân pháp để né tránh.
Bành!
Ầm!!
Ầm!....
Từ Kính bằng nhanh nhất thoái lui, nhưng vẫn là không kịp, lãnh trọn một chưởng của Tạ Phong, cả người hắn văng xa mấy mươi thước, văng khỏi võ đài, văng mạnh vào bức tường.
Toàn thân Từ Kính rơi xuống như tảng đá, phun máu, bất tỉnh tại chổ.
Võ đài hiện lên một vệt dài trên thềm đá.
Bức tường nơi Từ Kính văng đến cũng hiển hiện lên hình dạng một long trảo to lớn.
"Đã nhường!"
Tạ Phong ôm quyền thản nhiên nói.
"Bên thắng, Tạ Phong, Đệ tử Thương Sơn phái!"
Trọng tài hô lớn thông báo.
Cả khán đài im bặt, không một tiếng động.
Khán giả gương mặt ngốc trệ, không kịp nắm bắt tình hình.
"Một chưởng?!!"
"Một chưởng liền kết thúc trận đấu?!!"
"Cái gì vừa xảy ra vậy?!!"
"Tình huống gì thế kia?"
Các võ giả thay nhau bàn tán.
"Cái uy lực kinh khủng vừa rồi là gì?"
"Một tên đệ tử Thất lưu môn phái lại có thể phát ra chưởng pháp mang uy áp kinh khủng như thế sao?"
Đám người còn chưa hết bàng hoàng thì dưới sân Lục Mẫn Nhi cùng Triệu Thiên Tuyết hô lớn.
"Sư đệ uy vũ!!!"
"Sư đệ uy vũ!!!"
Tại Hàn Vân thành, màn hình lớn hiện lên hình ảnh Tạ Phong uy nghi đứng giữa võ đài.
Dân chúng trong thành ngẫng người ra vài khắc, không tin được tình huống vừa xảy ra, có lẽ là xảy ra quá nhanh, có lẽ là vì không ai dám tin.
"Qua rồi!
Thật là vượt qua được vòng một rồi!!!"
"Hàn Vân thành chúng ta tiến vào vòng trong rồi!!!"
"Làm được rồi!!!"
"Các người có thấy không?!!"
"Đương nhiên thấy!!"
"Chỉ một chiêu liền đánh bay đệ tử Nhị lưu tông môn xuống võ đài!!!
Chỉ một chưởng a!!!"
"Tạ Phong!!!"
"Tạ Phong!!"
.....
Hàng hà tiếng hò hét, âm thanh vui mừng vang lên.
Cả một quảng trường rộng lớn bất chợt vỡ òa trong cảm xúc.
Phịch!
Tạ Ứng Thành tựa lưng vào ghế.
Thân thể hắn run run, khoé miệng giật giật, gương mặt hiện lên đặc sắc.
"Thật...thật...là...đã vào được vòng trong...?"
Tạ Ứng Thành không tin vào những gì mình vừa chứng kiến.
Nhi tử hắn vừa rồi một chiêu đánh bay đệ tử của một Nhị lưu tông môn.
Có nằm mơ hắn cũng không dám mơ đến.
"Gia chủ....thiếu gia vào...vào vòng trong rồi..."
Lão quản gia đứng phía sau cũng nghẹn ngào nói.
'Hàn Vân thành cuối cùng cũng có người tại Anh tài Luận võ tiến vào được vòng trong...'
Một lão trung niên trong đám đông khuỵu xuống, miệng run run, khóc như một đứa trẻ.
Ở võ đài Tô Châu thành, những đệ tử của các môn phái, tông môn khác cũng nhìn Tạ Phong bằng ánh mắt dè chừng sau chưởng pháp mà hắn xuất ra vừa rồi.
Cuộc thi vẫn tiếp tục thêm mấy trận đấu nữa.
Sau gần hai canh giờ thi đấu, vòng đầu tiên của Anh tài Luận võ bảng Hạ kết thúc.
Trọng tài tiến lên thông báo sẽ để cho thí sinh nghỉ ngơi nữa canh giờ.
Sau đó sẽ tiến hành vòng hai.