webnovel

Chương 11: Đồ sát

Lâm Phàm ở trọ lại tại một khách sạn cao cấp với mức phí là 10 thạch anh đỏ một ngày, với tài sản của hắn thì việc này không thành vấn đề, sau khi mua cái khiên năng lượng đó thì hắn chỉ mất 650.000 thạch anh tím mà thôi, cái khiên này có vẻ là hàng tốt và giá thế cũng khá là hời đối với hắn rồi.

Nhưng với người khác thì đó là cả gia tài mà cả đời có lẽ cũng không có được. Lâm Phàm cũng đã đăng ký làm thợ săn nơi đây để có thể săn dị thú mà không vướng vào rắc rối.

Ở bối cảnh hiện tại thì đã có thêm một nghề đó là thợ săn dị thú, họ là những người tự do không muốn gia nhập vào quân đội mà muốn sử dụng năng lực của mình để săn dị thú kiếm tài lộc cho bản thân.

Vì các bộ phận của dị thú dù cấp thấp cũng rất đắt nên số lượng làm thợ săn rất nhiều nhưng những tên đó không hiểu được sự đáng sợ của chúng nên lần lượt bỏ mạng.

Những người may mắn sống sót thì đều gia nhập quân đội hoặc là vào viện tâm thần vì bị khủng hoảng, thế nên bây giờ những thợ săn là những người có bản lĩnh thực sự.

Thợ săn cũng được phân chia giai cấp bằng một miếng kim loại được đeo ở trước cổ và tuỳ thuộc vào cấp độ, miếng kim loại đó sẽ biến đổi, nó bao gồm những cấp độ như sau.

+ Sắt: lũ lính mới đăng kí làm thợ săn

+ Đồng: những người đã có kinh nghiệm nhưng vẫn thấp

+ Rubi: những người có kinh nghiệm cao trong chiến đấu

+ Bạc: chiến binh thiện chiến, ngang với những vị đội trưởng tiểu đoàn trong quân đội

+ Vàng: chiến binh cao cấp, có thể giết chết dị thú có tên

+ Bạch Kim: dị thú có tên thông thường không phải là đối thủ của hắn

+ Kim Cương: Đối đầu ngang cơ với dị thú có tên cấp Vua

+ Vibrnaium: Không phải con người, cấp độ này chỉ có thể là người đột biến gen với dị thú

+ Admantium: Không có thông tin.

---------

Lâm Phàm bây giờ sức mạnh của hắn đang ở mức Vàng nhưng nếu dùng toàn bộ chiến lực có thể sánh ngang với Bạch Kim, khi đăng ký làm thợ săn thì có một cái máy đo sẽ thể hiện thực lực của chủ thể và sẽ xét cho một mức độ phù hợp và Vàng là cái Lâm Phàm đang có.

Mặc dù cấp độ chỉ nằm ở giữa nhưng đây cũng là cấp độ được xem là quái vật trong thế giới loài người rồi.

Nhưng hắn chả thể nào hài lòng với kết quả này, hắn phải đạt tới mức độ Admantium, thậm chí là hơn thế nữa mới mong đến được đỉnh cao sức mạnh.

Lâm Phàm rời khỏi khách sạn và tiến đến khu rừng gần nhất, hắn mấy ngày gần đây đã không được giết chóc, thật sự là rất ngứa tay rồi.

  Khu rừng hắn đang tiến vào được biết đến nổi tiếng với dị thú Muỗi, như ta biết thì muỗi trước kia là loài nhỏ bé chỉ cần đập trúng một cái là chết nhưng bây giờ thì không.

  Một con dị thú muỗi con to bằng một con cún con và một con muỗi dị thú trưởng thành to bằng một đứa trẻ 5 tuổi.

  Trước kia chúng chỉ hút một chút máu và cũng chỉ gây ngứa cho ta nhưng bây giờ chúng hút hết toàn bộ nội tạng và máu thịt, chỉ chừa lại xương mà thôi.

   Khu rừng này đã thành tổ của lũ muỗi đó nên trước giờ không ai dám vào vì họ noi gương của những người đi trước, có vào nhưng không thể nào ra được nữa

   Thậm chí có lời đồn rằng có một con dị thú muỗi có tên cấp tướng hiện diện ở đó nữa, tên của nó là Thiểu Chừu Vương.

  Một con muỗi cấp tướng mà cũng có tên là Vương à, nó cũng kêu ngạo quá đấy chứ nhưng dù có kêu ngạo hay không thì hôm nay sẽ là số phận của chúng.

   Đến gần trung tâm khu rừng, Lâm Phàm liền dùng dao cắt máu ra rỉ từng giọt để dụ chúng đến, mùi máu thơm phức đã khiến lũ muỗi dao động.

  Khu rừng liền xao động mạnh mẽ, cả một đàn muỗi ập đến Lâm Phàm.

  Hắn liền rút cặp súng ra và nhắm vào thẳng đầu từng con, từng tiếng súng vang lên là một con ngã xuống với cái đầu nát bét.

  Số lượng quá đông khiến Lâm Phàm cũng phải hoa mắt, những con muỗi bắt đầu áp sát lại được hắn nhưng lưỡi lê của súng không cho phép điều đó.

  Những đường cắt được tung ra nhưng chỉ để đẩy lùi được chúng, lưỡi lê của súng không đủ mạnh.

  Lâm Phàm liền cất súng lại rút thanh kiếm ra và múa may điên cuồng giữa đám muỗi, máu thịt văng khắp nơi và hắn chưa có dấu hiệu dừng lại.

  Lũ muỗi không ngừng lao đên còn hắn vẫn tiếp tục đưa ra những nhát chém mạnh mẽ, gần trăm con muỗi đã nằm xuống dưới tay hắn nhưng số lượng chưa thuyên giảm.

  Nhận thấy mình sắp bị vây quanh, Lâm Phàm liền sử dụng khả năng "sóng âm", hắn đưa 2 tay đập mạnh vào nhau tạo ra một luồng khí áp lực đủ để khiến não bọn chúng vỡ tan thành từng mảnh.

   Chưa dừng lại ở đó, hắn tiếp tục sử dụng cánh tay máy thành một khẩu súng máy và nã liên tục vào bọn chúng.

  Một bên bắn súng, một bên dùng kiếm chém, số lượng muỗi chết như rơm, xác đã chất đống thành một số lượng khổng lồ nhưng chúng vẫn còn quá đông.

Nhận thấy tình hình lại không ổn, Lâm Phàm tiếp tục sử dụng kỹ năng " cuồng nộ" hắn điên cuồng lao vào bầy muỗi với sức mạnh tăng gấp 3 lần.

  Điên cuồng chém giết, số lượng muỗi nát như tươm đã lên đến con số 400 nhưng chỉ giảm được một phần, chúng vẫn còn đến rất đông.

  Cuồng nộ bắt đầu hết tác dụng, không còn cách nào khác, Lâm Phàm kích hoạt bộ giáp để tránh sát thương cũng như kích hoạt luôn cái khiên.

   Những mũi kim của chúng đâm lia lịa nhưng cái khiên và bộ giáp của Lâm Phàm chưa có dấu hiệu nứt vỡ nhưng tích tiểu sẽ thành đại, chịu đòn thế này không phải ý hay.

  Lâm Phàm mọc ra đôi cánh bay lên trời, đợi lũ muỗi bay lên tụ lại thành một cục sau đó liền biến đổi cánh tay máy thành một khẩu súng phun độc.

  Một cục độc màu xanh rêu được bắn ra và khi chạm vào bầy muỗi, chúng nổ tung tạo ra một làn sương độc khiến lũ muỗi rơi xuống thành bầy đàn.

   Có vẻ lần này số lượng đã giảm mạnh, lũ muỗi đã bị mất quân số không ít nhưng chúng vẫn điên cuồng lao đến Lâm Phàm.

   Sử dụng cái khiên để chặn chúng lại nhưng số lượng đã khiến Lâm Phàm bị đẩy lùi từ từ, hắn một lần nữa rút kiếm ra và lao bầy muỗi dai dẳng này.

  Số lượng giảm đã khiến chúng dễ dàng hơn và không còn bị bao vây như trước nữa, giết chúng cũng đơn giản hơn trước.

Rất nhanh không còn con muỗi nào xung quanh Lâm Phàm nữa nhưng hắn biết lũ này vẫn chưa hết, diệt cỏ phải diệt tận gốc.

  Hắn sử dụng cái mũi đề lần theo đến những cái tổ của chúng và phát hiện rất nhiều trứng nhưng không có ai bảo vệ vì đã bị giết hết rồi.

  Lâm Phàm biến cánh tay thành một khẩu súng phun lửa và đốt cháy toàn bộ trứng từ tổ này sang tổ khác, rất nhanh chóng toàn bộ trứng muỗi đã bị đốt trụi không còn một quả.

Thậm chí con Thiểu Chửu Vương cũng chỉ là một con muỗi cái đang đẻ trứng không có khả năng chiến đấu cao nên rất nhanh chóng bị Lâm Phàm cho một nhát chém là nằm xuống rồi.

   Chuyến đi này của hắn khá mệt mỏi nhưng cũng giảm stress được phần nào, chưa kể mũi kim của Thiểu Chửu Vương còn bán rất được giá nữa.

  Lâm Phàm bẻ gãy sừng của Thiểu Chửu Vương rồi về thành phố với cái cơ thể dính đầy máu, ai ai gặp cũng né hắn.

  Hắn vào một cửa tiệm bán vật phẩm và bán cái mũi kim được 500.000 thạch anh đỏ, không phải nhiều với hắn nhưng là cả một gia sản của vô vàn người khác trên thế giới rồi.

   Lâm Phàm trở về khách sạn tắm rửa cũng như đem đồ của mình đi giặt vì đã dính quá nhiều thịt và máu rồi, khổ cho cô gái giặt đồ rồi đây.

  Hắn sau khi tắm xong liền trần truồng nằm xuống giường và....Ngủ thôi.

Bab berikutnya