Hắn nhìn Lệ Đình Tuyệt và Mạc Thanh Yên yêu nhau như vậy, hơn nữa bọn họ ở chung từng tí một thật sự làm người ta thấy ấm lòng. Khiến anh cũng muốn nói chuyện yêu đương, cho nên chỉ cần anh thích, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mấy người ra khỏi khách sạn, ngồi trên xe nhìn địa điểm trên định vị mà đi.
. . . . . . . . .
Băng Khối và Dương Quang thức dậy, có thể nhìn ánh nắng ấm áp xuyên qua rèm cửa chiếu vào căn phòng. Dương Quang dụi mắt, ngồi dậy.
"Anh trai, anh nói xem có phải ba và mọi người đang trên đường tới đây không?"
Xa người nhà mấy ngày, rất nhớ mọi người.
Băng Khối đứng dậy, mặc quần áo.
"Chắc là đang đi, giờ chúng ta đi tới chỗ ông nội, ông giúp chúng ta một chuyện lớn như thế, đến lúc đó chúng ta cũng nên dẫn ông cùng đi về nhà, để ông cùng với ba, bà nội và cả chú đoàn tụ với nhau."
Dương Quang cũng đồng ý, vì thế mặc xong quần áo, hai nhóc rửa mặt sau đó cùng đi xuống dưới lầu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com