Bàn tay to của Lệ Đình Tuyệt đặt sau đầu cô, sau đó đôi môi vừa rời ra lại chạm vào nhau.
Mạc Thanh Yên chỉ có thể ôm chặt cổ anh, cùng anh chìm đắm trong nụ hôn này.
Hai người đều như tìm được cảm giác quen thuộc, cả hai đều hôn hết sức nóng bỏng, không chỉ Lệ Đình Tuyệt có cảm giác mà cả Mạc Thanh Yên cũng có.
Cho nên hai người hôn đến quên mình, đến khi bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, hai người mới như là tỉnh táo lại.
Anh nhíu mày, có hơi chán ghét tiếng gõ cửa.
Mặt của cô đột nhiên đỏ lên, trong mắt toàn là hơi nước.
"Tuyệt, chúng ta phải đi."
Bọn họ thế mà hôn nhau đến quên mất việc phải làm, sau đó hai người thành cái bộ dạng này.
Lệ Đình Tuyệt thở mạnh một cái, anh đặt cô xuống đất, Mạc Thanh Yên chạy nhanh về phòng tắm, sau đó bắt đầu rửa mặt.
Lệ Đình Tuyệt nhìn cô đi vào phòng tắm, rất không tình nguyện, trong mắt mê luyến*.
*mê luyến: mê mẩn và lưu luyến?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com