Mạc Thanh Yên bị hai người kéo vào căn phòng bên cạnh, Lương Mộc Tình an ủi nói.
"Tiểu Yên, cậu đừng giận, chắc là Mạc Thanh Tuyết đang dây dưa với Lệ thiếu."
Mạc Thanh Yên đưa ngón tay, đếm số.
"1, 2, 3. . . . . ."
Mới vừa đếm đến 3, một bóng dáng cao lớn đĩnh đạc xuất hiện, anh ta đi về phía Mạc Thanh Yên.
"Vợ ơi, anh đến cùng em ăn cơm."
Nam Cung Di cùng Lương Mộc Tình đều ngây ra nhìn hai người, Nam Cung Di không thể không bội phục Mạc Thanh Yên, cô đoán chắc Lệ Đình Tuyệt sẽ đến đây trong vòng ba giây, xem ra, tình cảm của hai người rất tốt, bọn họ luôn quan tâm đến nhau.
Mạc Thanh Yên quay đầu lại: "Anh vừa nãy chưa ăn cơm à?"
Xã giao không phải là ăn cơm uống rượu à, anh chưa ăn, vậy nãy anh đi làm cái gì?
Lệ Đình Tuyệt ngồi xuống bên cạnh cô, rồi vươn tay ra ôm lấy vai cô.
"Đối mặt với người phụ nữ đó, anh nào có thể nuốt trôi được chứ?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com