Nghe Angela nói thế, Mạc Thanh Yên nở nụ cười. Cô biết con bé thích ba nhất, ở trong lòng thì ba chính là vị anh hùng to lớn nhất, không gì là không làm được.
Chẳng qua, trong lòng cô cũng thế, anh chính là anh hùng có thể cưỡi mây ngũ sắc đến cứu hai người.
*cưỡi mây ngũ sắc: gốc là "ngũ sắc tường vân", ý chỉ sức mạnh thần thông quảng đại như những vị tiên.
"Đúng thế, Tiểu Tuyệt sẽ đến cứu chúng ta."
Nói xong cô vỗ vỗ mông bé: "An An có phải đói bụng rồi không? Chúng ta xuống lầu ăn cơm thôi."
Angela nghe nói sẽ được ăn, cái miệng nhỏ nhắn chẹp chẹp vài cái.
"An An đói lắm, nhưng mà thức ăn của họ có thể ăn được ạ?"
Mẹ vẫn dạy bé rằng không thể ăn đồ ăn của người xa lạ. Lần trước vì ăn đồ ăn của chú đẹp trai kia nên mới bị bắt tới đây. Lúc ở trên máy bay chính bé cũng tự nhủ rằng sẽ không bao giờ ăn cái gì khác nữa.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com