Lam Vũ Điệp nhìn thấy hai người đang đi vào, cất tiếng chào bọn họ:
"Sáng sớm vui vẻ!"
Lệ Đình Phàm nhìn thấy anh cả của mình cũng nở nụ cười tươi tắn.
"Anh, lúc vừa sáng sớm hai người vội vã rời giường, sau đó An An đã chạy đến xin em nghĩ cách. Em không muốn làm cho con bé thất vọng, nên mới cùng quản gia đi tìm chìa khóa, việc này không quấy rầy gì hai người chứ?"
Nhìn dáng vẻ gãi đầu của Lệ Đình Phàm giống như một đứa trẻ mới lớn đã phạm lỗi vậy.
Lam Vũ Điệp có chút hoảng hốt : "Trời ơi, Tiểu Phàm sau này không được như vậy nữa? Quan hệ vợ chồng bọn họ đang tốt đẹp, nhỡ An An thấy cái gì không nên thấy? Định dạy hư con bé hả."
Hức . . . . .
Hai người vừa mới ngồi xuống đã đen mặt, lúc hai mẹ con nhà này thảo luận về chuyện của người khác, có nghĩ tới cảm nhận của hai người kia không?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com