Lúc Trần Bang Thiển thấy Lãnh Nhiên, bộ dáng rõ ràng thực sự vui vẻ, không chú ý phía sau còn có vài người đi theo.
Lệ Đình Tuyệt ho nhẹ vài tiếng, bởi vì anh không thấy Mạc Thanh Yên, cho nên nhắc nhở Lãnh Nhiên.
Lãnh Nhiên nhìn sau lưng Trần Bang Thiển: "Tiểu Yên đâu? Cô ấy không tới sao?"
Trần Bang Thiển lúc này cũng chú ý tới người đi sau, vì thế cười nói: "Anh trai tôi đang dạy cô ấy cưỡi ngựa, Lãnh Nhiên, anh dạy tôi nha!"
Cô khoác tay Lãnh Nhiên, đi vào bên trong.
Kỳ thật Trần Bang Thiển cùng Mạc Thanh Yên trước kia ở Tuyên thành thường xuyên cưỡi ngựa, căn bản không cần dạy. Cô nói những lời này, hoàn toàn là để khiến Lệ Đình Tuyệt tức giận thôi!
Ngôn Ngọc đẩy Lệ Đình Tuyệt đi theo cộng tác viên của trại nuôi ngựa. Rào chắn là cỏ xanh ấm áp, bên ngoài nở khắp các loại hoa dại, không trung xanh mát. Ở nơi như thế này cưỡi ngựa, thật đúng là một loại hưởng thụ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com