"Anh ấy giờ sao rồi?"
Mạc Thanh Yên chạy nhanh đến bên người anh, môi đỏ mấp máy, đôi mắt to ngập tràn nước mắt.
Lãnh Nhiên bị bộ dáng này của cô mê hoặc, nha đầu này càng ngày càng có khí chất, càng ngày càng giống tiên nữ. Khó trách Tuyệt mê như điếu đổ, sau khi gặp được cô, không muốn gặp nữ nhân khác.
Mạc Thanh Yên thấy hắn mặt ngu ngơ, hơi nghi hoặc.
"Lãnh Nhiên...?"
Hắn mới hồi thần lại: "A, tôi dẫn cô lên thăm cậu ấy, bây giờ vẫn chưa tỉnh đâu."
Gọi điện thoại xong, hắn vẫn chờ cô ở cửa, cho nên cũng không biết Lệ Đình Tuyệt tỉnh hay chưa.
Mạc Thanh Yên khẽ gật đầu: "Tối hôm qua anh ấy uống rượu đúng không? Sao cậu có thể để anh ấy tự lái xe về?"
Chân bước gấp gáp, Lãnh Nhiên theo suýt không kịp, nghe được lời cô nói, cũng hơi tự trách.
"Đều do tôi chạy chậm, không đuổi kịp cậu ấy."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com