Nhưng mà Dương Quang nói xong, anh cũng không có phản ứng gì, đầu cúi xuống, đó là động tác nhìn báo cáo.
Khuôn mặt tuấn tú của Băng Khôi có chút khó hiểu, lẽ nào, anh không định nhận bọn chúng?
"A, Tiểu Tuyệt chảy máu rồi."
Angela sợ hãi kêu lên, sau đó, kéo đầu anh lùi về sau, đầu anh dựa vào sô pha. Anh nhắm mắt, nhưng miệng mũi đều là máu.
Dương Quang sợ hãi, nhanh chóng bước đến, mở cửa.
"Mau gọi xe cứu thương, mau lên."
Ba đứa trẻ đi cùng với Lệ Đình Tuyệt đến bệnh viện, Angela sợ đến nỗi phát khóc luôn.
"Ba, ba, con không muốn ba chết, không muốn."
Dương Quang kéo con bé vào lòng, còn Băng Khôi nhìn anh đeo bình thở nằm ở đó, bác sĩ đang cấp cứu, hoàn toàn không thể hiểu được. Anh vui vẻ, hay là trùng hợp phát bệnh.
Lệ Dạ Kiêu lén đến sân tìm Mạc Thanh Yên, muốn lén nhìn cô, nhưng mà không thấy cô ở đó.
Sau đó liền chạy đi tìm Bắc Chinh, "Ba, Mạc Thanh Yên đi đâu rồi?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com