Trần Bang Thiển muốn cho bọn họ một cuộc hẹn hò, cho nên liền đem ba đứa nhỏ đến nơi không người, ba người ngay trong sân chơi đùa.
Mạc Thanh Yên thay một bộ váy màu trắng, giày chơi bóng màu trắng, tóc rối xõa tung xuống dưới.
Nhìn qua rất giống năm năm về trước, chính là bộ dáng của cô khi mười tám tuổi. Cô không có trang điểm, chỉ tô son môi màu hồng nhạt, càng giống như cô gái nhỏ.
Thời điểm cô xuống lầu, không thấy bóng dáng bọn nhỏ đâu, cô liền hỏi mẹ Trần, "Ba bọn nhỏ đâu rồi?"
Chị Trần chỉ về phía sau nhà, "Bọn nhỏ đang ở bên ngoài chơi máy bay, là do tứ tiểu thư tặng."
Mạc Thanh Yên liền hiểu được, hai tên nhóc kia đã sớm muốn có một cái, cô vẫn chưa mua cho bọn nhỏ, tiểu Tứ xem như là hiểu được bọn nhỏ.
Lúc này Trần Bang Thạc từ trên lầu đi xuống, người hắn mang áo sơmi màu trắng, chiếc quần màu đen, rất sạch sẽ cũng rất hoàn mỹ. Làm nổi bật lên khí chất tự phụ bất phàm, tất cả đều được hắn giấu kín đi trong lúc làm việc.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com