Angela lập tức trốn ra sau Mạc Thanh Yên, chỉ hở ra cái đầu nhỏ. Đôi mắt to chuyển động, nhìn thấy một con vật lớn liền sợ hãi.
Mạc Thanh Yên thì thật sự bị kinh sợ, tổng giám đốc Lệ thế nhưng lại nuôi một con sói, thế này cũng quá đặc biệt rồi, đặc biệt tới nỗi dọa người.
Khối Băng với Dương Quang hai mắt phát sáng lên, con sói này nhìn rất lanh lợi, hơn nữa vừa nhìn liền thấy thập phần hung mãnh, bọn nó thích, vô cùng thích!
Lệ Đình Tuyệt ghét bỏ gạt hàng móng vuốt kia xuống, chỉ Khối Băng với Dương Quang.
"Bọn trẻ chơi với mày, nhưng mà thu lại răng nanh với móng vuốt đi, không cho phép làm bọn trẻ bị thương."
Anh lạnh giọng ra lệnh, sói xám mắt nhìn hai tiểu tử kia, có chút không tình nguyện.
Dương Quang duỗi tay ra sờ sờ đầu nó " Hi, mình là Dương Quang, rất vui được gặp bạn!"
Khối Băng cũng duỗi tay ra sờ nó, tự nhiên được hai đứa bé xinh đẹp thích, sói xám có chút hưng phấn, nâng lên chân trước gác lên người chúng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com