Tiểu Yên, em không nhớ anh sao? Mộc Phong hai mắt sáng ngời, mỉm cười nói.
Mạc Thanh Yên nghe thấy anh ấy nói như vậy, hai mắt mở to, vẻ mặt khó hiểu.
Đại thần, anh biết em sao?
Cô vốn chỉ muốn nói anh có thể mang em chơi game cùng không, thế nhưng vẫn chưa nói ra, anh ta liền nói biết cô.
Mộc Phong giơ tay qua yêu thương xoa đầu cô "Đứa ngốc, anh liền biết em quên anh rồi."
Cảm giác anh ấy thân mật như vậy, Mạc Thanh Yên hơi hơi chấn động một chút.
Tuy rằng rất sùng bái anh ta, nhưng lại không thích động tác thân mật của anh ta như vậy, cảm giác quá tùy ý rồi. Sắc mặc thay đổi, nụ cười cũng thu liễm lại.
Mộc Phong biết cô không vui, vì thế nhướn mày: "Lúc nhỏ, anh trai kế bên nhà em, lẽ nào em hoàn toàn quên anh ta rồi sao?"
Suy nghĩ của Mạc Thanh Yên quay về khoảng thời gian lúc nhỏ, anh trai kế bên nhà, đột nhiên hai mắt sáng ngời.
Anh Phong nuôi mèo?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com