Samuel đỡ trán, có chút đau đầu nhìn ông lão đang giận dữ trên màn hình.
"Cháu cho rằng mình làm việc không để lại dấu vết nào? Ngu xuẩn! Cháu để lại bao nhiêu sơ hở, cháu có biết không hả? Đều là ông lau mông cho cháu! Nhưng cháu muốn ngay cả người ông nội này cũng bị liên lụy vào sao?" Ông lão trên màn hình gần như là đang gầm thét, mặc dù khuôn mặt bởi vì gầm thét mà có chút vặn vẹo, nhưng vẫn có thể nhìn ra được ông và Samuel có đến sáu phần giống nhau.
"Ông nội, con..." Samuel cố gắng giải thích điều gì đó.
Nhưng mà căn bản là ông lão trên màn hình không cho Samuel giải thích, lại chỉ vào Samuel lớn tiếng nói: "Cho dù cháu có thể làm được hoàn hảo không chút thiếu sót, nhưng mà căn bản là cháu cũng không thể ngăn cản được mọi người nghĩ và suy đoán như thế nào, chính bởi vì vị trí và thân phận của cháu cực kỳ nhạy cảm. Cháu quá lỗ mãng..."
"Dogo và Meryl nghi ngờ gì sao?" Khóe miệng Samuel khẽ nhếch, nở nụ cười giễu cợt.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com