Nhắc tới thi thể Ma Anh, trong mắt ông chủ Hoàng cũng hiện ra tia mê mang.
Nhưng ông cũng không giấu diếm Đường Lăng, nói: "Những cái này đều trở thành hoá thạch. Mà cái này, ờ, còn giữ lại hoạt tính, không thể xưng là đá."
Đường Lăng giật bắn cả người, ma anh bị giết là do ăn may, ma anh này vẫn còn sống ư? Nghĩ vậy, Đường Lăng lại nhớ tới quá trình ma anh bị giết chết, nghĩ lại một chi tiết.
Cậu lập tức kéo ba lộ của mình qua, móc ra một thứ từ trong đó.
Vật này là một cái lọ sứ nhìn qua rất bình thường, trong bình có một chút nước.
Lúc ấy, người đàn ông tóc vàng dung hợp với ma anh chật vật chạy trốn. . . . Nhưng Đường Lăng cho là hắn không phải không đấu lại được giáo sĩ áo đen, dù sao giáo sĩ áo đen đặt ở thời đại Tử Nguyệt thì cũng dạng tép riu thôi.. .
Cậu cảm thấy, áp chế người đàn ông tóc vàng đó chủ yếu là lọ nước này.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com