Tào Gia nhìn hạ nhân: "Vội cái gì, từ từ nói."
Hạ nhân lập tức sờ sờ đầu: "Tiên sinh… ngài không phải là tiên sinh nữa, sau này ngài sẽ là Tào đại nhân, công văn của triều đình đến rồi, quan ấn của ngài cũng đến rồi, bây giờ có thể nhậm chức…"
Nhanh như vậy.
Tào Gia có chút không dám tin, ông ta cho là bất kể Chu gia hay là người của Ninh Vương, nhất định sẽ đoán được mục đích bọn họ tới Quảng Nam, sẽ nghĩ đủ cách kéo dài thời gian ngăn cản ông ta.
Không ngờ người của Bùi gia còn chưa tới Quảng Nam, ông ta đã nhận được quan ấn.
Vân Nương nhìn vẻ mặt Tào Gia không khỏi nói: "Có gì không ổn sao?"
Tào Gia lắc lắc đầu: "Có lẽ bọn chúng cảm thấy, cho dù để ta mặc quan phục cũng không thay đổi được gì…" Nói rồi nâng chén trà lên uống, sau đó nhìn Vân Nương, "Hôm nay sẽ sai người đưa các ngươi đến Phúc Kiến, một mình ta thuận tiện làm việc."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com