Bùi Thập tiểu thư mím thật chặt miệng.
Nàng ở trước sảnh nghe nói, tộc Bùi thị có thể sẽ còn trở lại tổ trạch.
Chỉ vì Bùi gia từng bị đánh bại ở tây lộ Quảng Nam, phòng chính luôn không quên chuyện này, cho nên cho dù tây lộ Quảng Nam liên tiếp xảy ra chướng dịch, tổ trạch vẫn luôn được quản lý thật tốt, dự bị có một ngày Bùi gia trở lại Quảng Nam.
Ở lại trông chừng tổ trạch là phụ thân, phụ thân chính là vì như vậy mới bị nhiễm chướng dịch.
Nàng luôn không hiểu, rõ ràng người trong tộc đều biết, ở lại nơi đó có thể sẽ nhiễm chướng dịch, nhưng người trong tộc vẫn mặc cho chuyện như vậy xảy ra.
Sau khi phụ thân, mẫu thân mất, ai cũng đến an ủi nàng, cảm thấy nàng rất đáng thương, ngày lễ ngày tết cũng sẽ tặng lễ vật cho nàng. Nhưng cái này thì có ích lợi gì? Nàng mất đi là phụ mẫu, không phải mất đi mấy đồng tiền, hay là bị vấp ngã, cái gì cũng không cách nào đền bù được.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com