Từ lão phu nhân trợn tròn mắt, ngũ quan biến dạng.
Từ Cẩn Du nhìn thấy tình hình như thế, không khỏi hoảng hốt, nhưng vẫn miễn cưỡng bước tới.
"Tổ mẫu, người đừng giận." Từ Cẩn Du nhẹ nhàng khuyên.
Từ lão phu nhân không truy cứu vì sao Từ Cẩn Du đột nhiên xuất hiện ở đây, vẫn nhìn chằm chằm Từ nhị thái thái: "Ngươi nói... có phải là... Từ Sĩ Nguyên?"
"Phải không?"
Từ Cẩn Du ở ngoài cửa nghe được vài câu, người lấy ra hai trăm ngàn lượng quả nhiên là Tam thúc.
Tam thúc là con vợ lẽ nhưng lại ra tay hào phóng như vậy, thậm chí có thể khiến Nhị thúc nghe lời ông ấy. Vậy có phải cũng có thể vươn tay vào trong cung, nếu thật sự là vậy... Từ Cẩn Du không dám nghĩ tiếp.
Từ nhị thái thái thở dài, nói lắp bắp: "Là... là Tam thúc."
"Các người làm ta tức chết rồi," Từ lão phu nhân thở nặng nhọc, "Hắn là thứ gì mà các ngươi đều làm việc cho hắn."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com