Đôi tay Từ Cẩn Du khẽ run, lồng ngực dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Tại sao những người này lại đưa nàng ta đến đây, ép hỏi Hà ma ma nói ra những lời đó. Đã bao lâu nay Hà ma ma không nhắc đến Hứa thị, bây giờ Hà ma ma lại nói bà ta đến bên nàng ta hầu hạ là vì Hứa thị.
Hứa thị muốn Hà ma ma chăm sóc thật tốt cho nàng.
Tại sao Hứa thị lại làm như vậy, giữa bà ta và nàng không có bất kỳ giao tình nào.
Chẳng lẽ không phải là bởi vì muốn lấy lòng phụ thân sao?
Khi nàng còn nhỏ, Lục Văn Hiển mua rất nhiều quà tặng cho nàng, đều là những thứ phụ thân, mẫu thân chưa từng mua, lúc đó nàng không hiểu được, sau này nhờ tổ mẫu nàng mới dần hiểu được bọn họ làm vậy đều là vì muốn lấy lòng phụ thân.
Thế nhưng từ những lời Nội thị nói ngày hôm nay cho thấy rõ ràng còn có hàm ý khác.
Từ trong ánh mắt của Từ Cẩn Du lộ rõ sự hoảng hốt: "Vốn dĩ chính là như vậy, cái gì mà ta cứ nghĩ như vậy tiếp đi chứ, vốn dĩ đúng là như vậy rồi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com