Ma ma Quản sự bên cạnh Ninh Vương phi bước nhanh vào phòng chứa củi.
Vừa đẩy cửa ra, người phụ nữ đứng trong góc lập tức đứng dậy cảnh giác, sau khi nhìn rõ người đến là một ma ma Quản sự liền tiến lên cầu xin khẩn thiết: "Cầu xin ngài thả ta ra đi, thực sự là ta đã nói hết tất cả mọi chuyện rồi."
Ma ma Quản sự lạnh lùng nói: "Ngươi phải nghĩ cho kỹ... lời ngươi nói ra, cũng giống như bát nước hắt đi, cho dù ta thả ngươi tương lai rồi cũng sẽ có người lại tới tìm ngươi, bí mật này được các ngươi mang từ Cố gia đến Sơn Tây, cũng không thể che đậy được, có thể thấy cuối cùng cũng vẫn sẽ bị lộ ra qua cái miệng của ngươi."
Người phụ nữ nắm chặt tay: "Ta... ta chỉ uống rượu say, đó thực sự không nói lên gì cả," Nói đến đây liền nghẹn ngào, "Phu quân ta chỉ là một người bán hàng rong, xin ngài hãy tha cho chúng ta đi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com