Trình Di cảm thấy một loại đau xót trong lòng.
Nếu như Tam gia thực sự thua ở phương diện này, sợ rằng nó sẽ ở trong lòng Tam gia lưu lại bóng ma to lớn.
Trình Di nói: "Tam gia nếu không tin lời của ta, đến khi Cố Lang Hoa trở về, ngài hỏi một chút liền biết," Nói rồi dừng một chút, "Cho nên, ngài cũng không cần lo lắng, người đi Tây Hạ hòa thân nhất định không phải là Cố Lang Hoa."
Cố Lang Hoa là nữ nhân có tâm cơ như vậy, làm sao có thể để cho bản thân mình bị vùi lấp ở Tây Hạ?
Nhưng thật ra Tam gia, nên vì bản thân mình mưu đồ thật tốt mới được.
Trước mắt Lục Anh là khuôn mặt tươi cười ấm áp của Lang Hoa, mỗi một lần nàng nhìn hắn thì ánh mắt mặc dù thản nhiên lại phảng phất có thể trực tiếp thấy đến trong lòng của hắn, giống như là một người làm bạn thật lâu, mặc dù là không nói lời nào, cũng có thể rõ ràng tâm tình lẫn nhau.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com