Bùi Khởi Đường mỉm cười không hề né tránh, cho tới khi mũi tên rơi xuống cách chân hắn không xa.
Trên tường thành rộ lên một tràng cười.
Hai quân giao chiến, bất luận là bên nào động thủ trước, đều là giữ thế thượng phong, người Tây Hạ bắn tên vào chủ tướng Đại Tề tất nhiên đáng sợ, nhưng thần tiễn của Tây Hạ cũng chịu một áp lực to lớn.
Bùi Khởi Đường nhìn cờ đung đưa trong gió, gió lớn như vậy, muốn bắn trúng hắn quả thực không dễ, người Tây Hạ chẳng qua chỉ là muốn làm giảm bớt oai phong của hắn thôi, loại chuyện này hắn đã sớm thấy thường xuyên, thực sự muốn để cho hắn phải né tránh, vậy phải dùng tới trăm thần tiễn, có lẽ hắn mới dùng tới lá chắn bên cạnh.
Bây giờ với trình độ này, hắn cũng lười động thân.
Chỉ là đứng đó, cũng có thể nhìn thấy người Tây Hạ phát điên.
Trong tiếng cười, Bùi Khởi Đường từ trên cao nhìn xuống, coi thường nhìn Lý Thường Hiển, cầm cung lên, nhằm đúng hướng Lý Thường Hiển.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com