Khóe miệng Hoàng Phủ Hoài Hàn giật giật, nhìn nét mặt đau lòng như chết cha chết mẹ của nàng, rít răng phun ra vài chữ: "Tô Cẩm Bình, xem như hôm nay trẫm một lần nữa hiểu biết ngươi!!!" Trong ấn tượng trước đây của hắn, thì người con gái này luôn luôn mê sảng, ngày đêm nói nhăng nói cuội, tuy thích tiền nhưng so với tiền thì rõ ràng cái mạng nhỏ của nàng vẫn quan trọng hơn, nói thẳng ra là một người lúc điên lúc tỉnh. Nhưng đến hôm nay… thì xem ra trước đây hắn đã quá đề cao người này rồi, nàng rõ ràng là một kẻ điên từ đầu đến chân!!!
Hắn nói ra câu này, cũng không nhận được phản ứng gì từ Tô Cẩm Bình, nàng vẫn chảy nước mắt, bộ dạng như sinh ly tử biệt nhìn núi bạc, tình ý tha thiết, dáng vẻ tình thâm lưu luyến, y như nhìn người yêu bao nhiêu năm của mình, khiến sau gáy Hoàng Phủ Hoài Hàn và đám ám vệ đều chảy đầy vạch đen! Chẳng lẽ người phụ nữ này không hề nhận thức được tình cảnh hiện tại của mình chút nào sao?!
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com