"A!" một tiếng kêu đau đớn vang lên.
Sau đó là những tiếng chửi bới ầm ĩ: "Con mắt chó của ngươi mù rồi à? Không nhìn thấy bản công tử đây hay sao mà dám đâm vào đây?!"
Tô Cẩm Bình quay đầu lại, nhìn thấy ngay tên công tử kia đang cầm quạt, hung dữ chỉ thẳng vào Bách Lý Kinh Hồng.
Hắn chỉ đứng yên ở đó, dáng vẻ như một con thú nhỏ bị bỏ rơi, dường như hơi luống cuống, hai mắt mờ mịt quét qua tứ phía, giống như đang muốn tìm Tô Cẩm Bình...
Dáng vẻ ngây thơ, tội nghiệp đó đã thành công khiến cho tim Tô Cẩm Bình co rút vì đau đớn! Cái quái gì thế, đúng là thua hắn luôn, chỉ vừa không nắm tay hắn một chút mà đã để người khác ức hiếp rồi!
Tên công tử nhà giàu kia thấy hắn không hé răng, lại càng tức tối hơn, nghiến răng nói: "Hay cho tên mặt trắng nhà ngươi! Ông đây nói mà ngươi không thèm nghe phải không. Người đâu, mau tới..."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com