Nói xong, Yến Thanh Ti cảm giác tim của cô như nhảy xổ ra ngoài luôn vậy.
Rốt cuộc cô cũng hiểu lí do tại sao khi ngày đó khi cô tới Tô gia, Tô lão gia với Tô lão thái lại nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ đến như vậy, luôn nói cái gì mà quá giống, giống hệt. Thảo nào họ lại đột nhiên đồng ý cho cô đến Tô Thành, hóa ra là vì phát hiện cô với mẹ của Hạ An Lan lúc còn trẻ có có chút giống nhau.
Như vậy nghĩa là lúc ở Hải Thành, hai vị nhà Tô gia thậm chí còn chưa thấy ảnh của cô. Nghĩ tới đây, Yến Thanh Ti có chút muốn cười.
Cứ mãi luôn không tìm được manh mối, cô còn tưởng rằng không có cách nào điều tra rõ chân tướng của sự việc năm đó. Nhưng mà không nghĩ tới, rơi xuống nước một lần, manh mối cứ thế lại tự tìm đến. Cô ngẩng đầu nhìn Hạ An Lan, nếu như là người khác nói cô với gia đình nhà người ta có quan hệ, có lẽ... đầu tiên Yến Thanh Ti sẽ nghĩ xem động cơ của người đó là gì, nghĩ xem người đó nói thật hay là không?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com