Hạ An Lan từng thấy qua rất nhiều thiên kim tiểu thư ăn cơm rất tao nhã, mỗi người đều ăn cực kì ít, tựa hồ chỉ cần ăn nhiều một chút sẽ ảnh hưởng tới hình tượng vậy, không có bất cứ ai giống như Yến Thanh Ti, dám ở trước mặt ông mà ăn uống không chút cố kỵ, giống y như cô đã nói: cô không kén ăn, chỉ cần có thể ăn no là tốt rồi.
Cô ăn cái gì cũng ăn miếng to, ngấu nghiến như đang ăn sơn hào hải vị vậy.
Yến Thanh Ti ăn được một lúc liền cảm giác là lạ, cô ngẩng đầu lên thấy Hạ An Lan đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt kia khiến cô không được tự nhiên, cô nuốt thức ăn trong miệng xuống, hỏi: "Ngài... Sao ngài không ăn?"
Hạ An Lan mìm cười: "Ta cũng chưa đói lắm, hôm nay cháu vừa mới tỉnh, không thể ăn quá no. Hơn nữa dạ dày cháu không tốt, ăn lưng bụng là được rồi, no quá... không tốt cho tiêu hóa."
Yến Thanh Ti "ồ" một tiếng, chun chun mũi, ăn lưng bụng là ăn bao nhiêu?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com