Hai kẻ này là người mà Nhạc phu nhân cảm thấy kể cả có chết thì vẫn là quá nhẹ nhàng với bọn họ.
Nhạc Thính Phong cười cười: "Con đã bảo Giang Lai báo cảnh sát rồi, cảnh sát cũng sắp đến rồi!"
"Báo cảnh sát với lý do gì đây?"
Nhạc Thính Phong nghĩ rồi nói: "Lừa đảo? Mẹ thấy thế nào?"
Hai người này âm mưu lừa đảo, chiếm đoạt tài sản của nhà họ Nhạc bọn họ.
"Hình như… cũng được đấy."
Chưa qua bao lâu, xe cấp cứu còn chưa thấy đâu mà cảnh sát đã đến trước rồi.
Nhìn thấy tình hình trong hội trường, cảnh sát cũng sửng sốt, sau khi hỏi rõ ràng sự việc, không nói nhiều trực tiếp còng tay Nhạc Bằng Trình lại. Còn về phần Hạ Lan phu nhân, dù sao người ta cũng còn chút nhân tính, đã bị thương thành ra như thế này rồi phải đưa vào bệnh viện trước đã.
Có một cảnh sát đặt câu hỏi, tại sao bà ta lại bị thương nặng như thế?
Nhạc Thính Phong cười cười: "Tự bà ta ngã đấy, không tin anh cứ hỏi mọi người ở đây xem."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com