Nhạc Thính Phong cầm lấy tay của Yến Thanh Ti, nghiêm chỉnh nói: "Không, là do anh không đứng đắn, ý chí của anh quá yếu ớt, là do anh nhìn thấy em là có ý định đen tối trong đầu, con người của anh đúng là thứ không ra gì."
Yến Thanh Ti rút tay ra: "Vậy thì em càng không thể ngủ với anh được, nhất định phải đề phòng con sói háo sắc như anh."
Nhạc Thính Phong thấy tình hình không ổn, dứt khoát ăn vạ, ôm chặt lấy cô, nói: "Em không thể như thế được… Nếu mà em ngủ với mẹ anh nữa thì... em có còn cần đến ông chồng tương lai này nữa hay không?"
Yến Thanh Ti chọc chọc ngón tay lên đỉnh đầu Nhạc Thính Phong: "Trước thì cần, bây giờ đang có ý định không cần nữa."
"Em dám…" Nhạc Thính Phong mặt mũi đen sì nói: "Em nhìn đi, em mang anh ra lật đi lật lại "ăn" bao nhiêu lần như thế, giờ em định quỵt luôn đấy hả, em muốn bội tình bạc nghĩa đấy à?"
Yến Thanh Ti bật cười thành tiếng, Nhạc Thính Phong mà đã lên cơn ấu trĩ, đúng là… đáng yêu chết đi được ấy!
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com