Diệp Thiều Quang: "Các... người..."
Nhạc Thính Phong nắm tay Yến Thanh Ti: "Chúng tôi còn có việc, phải đi trước, chúc hai người ăn tối vui vẻ."
Vui vẻ, bây giờ Diệp Thiều Quang chỉ muốn giết người, sao còn nuốt được cơm nữa.
Yến Thanh Ti khẽ mỉm cười để Nhạc Thính Phong nắm tay kéo đi.
Người đi hết rồi, Diệp Thiều Quang cảm giác mình vẫn còn chưa bình tĩnh lại, tâm tình không có cách nào yên ổn được. Nhìn bóng lưng Quý Miên Miên đang tung tăng nhảy nhót, lại nhìn cô với Tiều Từ đang vui vẻ trò chuyện với nhau, nắm tay lại không tự chủ được mà siết chặt lại.
Thì ra anh có bạn gái lại khiến cô ấy... vui mừng đến như vậy.
Cô gái đối diện hỏi: "Những người đó... thực sự là bạn anh sao?"
Diệp Thiều Quang lấy lại tinh thần, anh mở miệng nhưng không biết nên nói gì, nên lắc đầu hay nên gật đầu đây?
Là bạn sao? Tấy nhiên không phải!
Là địch sao? Hình như cũng không phải.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com