Ở trước mặt nữ thần, boss như chàng trai nhị thập tứ hiếu*, sao ở trước mặt người khác lại đáng sợ đến như vậy.
*Nhị thập tứ hiếu: 24 tấm gương hiếu thuận.
Nhạc Thính Phong cười: "Tôi biết gì đâu? Tôi hoàn toàn không biết gì cả? Đừng sợ, cô nói..."
"Nói gì?" Thanh âm của Yến Thanh Ti đột nhiên vang lên.
Tóc cô vẫn còn ướt, vừa đi ra thì vừa vặn nghe được hai người đang nói chuyện.
Trong nháy mắt, toàn thân Quý Miên Miên bỗng cứng đờ, xong rồi... xong rồi, nếu như bị nữ thần biết cô... cô bán đứng nữ thần, liệu nữ thần có thất vọng tống cô đi không?
Quý Miên Miên chột dạ, sợ hãi run rẩy đứng đó.
Nhạc Thính Phong đứng lên, cười nói: "Không có gì. Anh chỉ nói chuyện với cô ấy một chút thôi, hỏi cô ấy xem có muốn thành nhân viên chính thức hay không? Công ty bây giờ đang dốc sức để mỗi nhân viên đều cảm nhận được sự quan tâm ấm áp như ở nhà của Nhạc thị."
"Nhạc thị... Miên Miên cũng là nhân viên của Nhạc thị?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com