Yến Thanh Ti ha ha cười lạnh một tiếng: "Anh muốn có là có chắc? Anh nghĩ anh là ai, cứu tôi thì đã sao, tôi là một đứa không bao giờ biết đến chuyện đền ơn đáp báo đấy. Trợ lí của tôi, người của tôi, anh có muốn cũng phải hỏi tôi trước xem tôi có đồng ý hay không?"
"Cô có đồng ý hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ấy đồng ý là được."
"Ha ha ha..." Yến Thanh Ti cười ầm lên, dứt cười, mặt cô cũng tức khắc trầm xuống: "Vậy anh cứ chờ xem, nếu tôi không đồng ý, anh xem anh có thể có được Quý Miên Miên hay không nhé?"
Nhiệt độ điều hòa trong phòng lúc này là 26 độ, không nóng, không lạnh, vừa đủ. Nhưng bầu không khí bỗng trở nên lạnh xuống, oxy trong phòng như sắp bị rút ra hết.
Khóe môi Diệp Thiều Quang nhếch lên một nụ cười nhạt nhưng ánh mắt nhìn Yến Thanh Ti lúc này đã không còn lạnh lùng, khiêu khích như vừa nãy nữa mà thay vào đó là một ánh mắt không hề sợ sệt, chột dạ và quyết không nhượng bộ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com