Du Hí khinh thường cười một tiếng, vất vả lắm anh ta mới đưa được Yến Thanh Ti tới đây, làm sao có thể buông tay: "Tôi cứ muốn đụng thì sao?"
Diệp Thiều Quang nắm chặt quả đấm: "Vậy tôi..."
Đột nhiên trên tầng vang lên một tiếng "rầm", cắt đứt lời của Diệp Thiều Quang.
Diệp Thiều Quang với Du Hí nhìn nhau một cái, hai người co giò chạy lên tầng.
Đang chạy Diệp Thiều Quang nói: "Nếu Yến Thanh Ti xảy ra chuyện gì thì tôi không tha cho cậu đâu, Du Hí."
Du Hí cười lạnh: "Cậu còn nói không có ý gì với Yến Thanh Ti, thật không ngờ cậu lại là người như vậy. Nếu ngay từ đầu cậu nói cậu có ý với Yến Thanh Ti, không chừng tôi còn để cô ta cho cậu, nhưng cậu..."
Diệp Thiều Quang cắt đứt lời của Du Hí: "Tôi có ý với Yến Thanh Ti hay không cũng không cần phải báo cáo cho cậu biết, cậu có thể chơi bất cứ người đàn bà nào, ngoại trừ cô ta ra..."
Du Hí đột nhiên nói: "Vậy con nhỏ trợ lí kia có thể chơi chứ?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com