Nhạc phu nhân cười híp mắt, bà gật đầu nói: "Phải lắm, phải lắm, không kiếm tiền thì sao nuôi được bác với con chứ."
Nhạc Thính Phong bỗng thấy cạn lời, hai người phụ nữ này sao lại không tin tưởng anh chút nào thế nhỉ?
Tuy anh không về công ty, nhưng mọi việc bên đó anh vẫn luôn bàn giao qua điện thoại mà.
Có điều, Yến Thanh Ti buột miệng nói như vậy vẫn khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy hạnh phúc kì lạ.
Giống như lời Yến Thanh Ti từng nói, người đàn ông của cô tiêu tiền cho cô là chuyện rất bình thường, cô tin tưởng anh, coi anh là người của mình nên mới nói như vậy.
Hôm sau, Nhạc phu nhân rời khỏi khách sạn, trước khi đi bà còn đi gặp hai cụ nhà họ Tô một chuyến, nhưng vẫn không thể dẫn Yến Thanh Ti đi theo được.
Yến Thanh Ti xin nghỉ nửa ngày để tiễn Nhạc phu nhân và Nhạc Thính Phong.
Cô ôm bà, nói: "Bác gái, đi đường cẩn thận, nhớ phải nhớ con đấy nhé!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com