Yến Thanh Ti siết chặt lòng bàn tay, cô nói: "Là con làm liên lụy đến bác, con... đã từng làm rất nhiều chuyện xấu, có những chuyện xấu tới nỗi bác không tưởng tượng được. Con đã hại rất nhiều người, bọn họ tìm đến để trả thù con... nhưng lại làm bác bị thương."
Nhạc phu nhân dịch người một chút để tựa gần vào Yến Thanh Ti: "Khi bác còn bé thì rất nghịch ngợm. Bác nhớ hồi bác bảy, tám tuổi, bác làm loạn lên nhất định bắt anh Ba mang bác đi chơi. Thời đó vẫn còn loạn lạc lắm, vừa rời khỏi nhà không bao lâu thì đã bị bắt cóc, lúc đó bị bắt cóc còn có cả Trương Thanh Nhã nữa, tên bắt cóc hỏi ai là tiểu thư nhà Tô gia, cô ta liền chỉ bác..."
Nhạc phu nhân bĩu môi một cái: "Thật ra lúc đó bác ghét cô ta lắm, bây giờ nghĩ lại mới cảm thấy hối hận vì để cô ta ở nhà bác nhiều năm như vậy, bác sớm nên "thịt" chết cô ta mới đúng, lại để cô ta sống tới tận bây giờ để kinh tởm chính bác. Bác đúng là Thánh Mẫu, quá thiếu tầm nhìn..."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com